Lâm Thính sờ mũi: "Không được viết cho chàng sao?" Nàng đã từng viết cầu phúc cho Lý Kinh Thu khi đi chùa. Lần này, nàng nhường cơ hội này cho Đoạn Linh.
"Vì sao nàng lại viết cho ta?"
"Thích thì viết thôi." Nàng lảng sang chuyện khác: "Bên ngoài lạnh, chúng ta mau về phòng đi."
Tắm nước nóng vào mùa đông là một việc thoải mái nhất. Lâm Thính về phòng liền muốn đi tắm. Đang tắm dở, Đoạn Linh như một con rắn từ sau lưng hôn lên cổ nàng, rồi đến tai, rồi đến môi.
Hơi thở của họ quấn quýt lấy nhau, khó mà tách rời. Đoạn Linh dùng cách này để xác nhận nàng vẫn đang thở, sẽ không đột ngột ngừng thở nữa.
Chiếc khăn trong tay Lâm Thính rơi vào bồn tắm, một tiếng "tõm" vang lên, nước bắn tung tóe.
Nhiều giọt nước bắn lên người Đoạn Linh, làm ướt chiếc áo lót trắng của hắn, có vài giọt bắn vào mắt, rồi theo hàng mi rơi xuống xương quai xanh của Lâm Thính. Nước nóng làm nàng run rẩy, nàng vô thức nắm chặt thành bồn tắm.
Đoạn Linh nghiêng đầu, khẽ cắn vào má nàng, rồi quay lại môi nàng, đầu lưỡi hắn như một con rắn đỏ, l**m láp.
Hắn buông tay, bước vào bồn tắm.
Nước trong bồn dậy sóng. Đoạn Linh từ từ cong ngón tay. Lâm Thính cắn vào môi hắn, cắn đến rách da, chảy máu.
Đoạn Linh khẽ rên.
Lâm Thính nghe tiếng thở của Đoạn Linh, dùng sức kéo hắn. Đoạn Linh bị nàng kéo vào chiếc bồn tắm đủ rộng cho hai người. Nước trong bồn tràn ra ngoài. Họ mặt đối mặt.
Nụ hôn chưa dứt. Đoạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-cao-h/2864063/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.