Nghe đến cái tên này, Dương Dung thất kinh, khó tin nhìn Mạnh Dung, Mạnh Dung im lặng không đáp, nhưng từ vẻ mặt hắn xem ra Tạ Phương Tung nói đúng, người đó thật sự là Tô Uyển Linh.
Nhưng Tô Uyển Linh rõ ràng đã chết, phủ Thượng thư tự nhiên bị xét nhà, Tô thượng thư bị lưu đày, lễ tang của tỷ ấy cũng bị làm qua loa cho xong, hiện giờ nghe tin tỷ ấy còn sống, cô khiếp sợ còn hơn là cảm khái.
– Tạ Phương Tung, ngươi đừng đùa.
– Ngươi cảm thấy dáng vẻ của ta giống đang đùa lắm sao? Lá thư kia ngươi không biết do ai viết, nhưng ta biết, là Sở Bạch viết cho ngươi.
Vẻ mặt Tạ Phương Tung nghiêm túc nhìn Dương Dung, vẻ mặt Dương Dung càng khiếp sợ, chẳng phải Sở Bạch cũng… Tạ Phương Tung như biết thuật độc tâm, nói tiếp:
– Có phải ngươi đang nghĩ Sở Bạch cũng đang mất tích đúng không? Đúng vậy, sao lại trùng hợp thế, hai người đồng thời mất tích, chẳng lẽ hai ngươi chưa từng nghi ngờ? Có lẽ Sở Bạch không hề mất tích, Tô Uyển Linh cũng không chết, chỉ là Sở Bạch mang Tô Uyển Linh giấu đi, còn làm giả thi thể, xác nữ vớt lên từ dưới sông hộ thành, tuy mặc y phục của Tô Uyển Linh, lại bị hủy dung, đang yên đang lành bị dìm chết, sao còn phải tốn công hủy dung của nàng?
Thật vậy, lúc vớt được xác nữ dưới sông hộ thành lên, thân hình cực kỳ giống Tô Uyển Linh, nhưng dung mạo bị hủy, không thể nhận dạng, chỉ có thể từ cách phục sức và y phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-xung/883505/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.