Hai con ngựa chạy song song, tốc độ cực nhanh, hộ vệ phía sau hoàn toàn không thể ngăn cản.
“Không đuổi kịp cũng phải đuổi! Đây là Thất Công chúa và Phò mã, nếu xảy ra chuyện, các ngươi gánh không nổi đâu!”
“Ba người các ngươi, mau vòng sang bên trái! Xem có thể khiến ngựa dừng lại không!”
“Đại nhân…”
“Giờ là lúc nào rồi mà còn ấp úng? Có chuyện thì nói mau, không có cách thì nghĩ cách!”
“Đại nhân, ta chỉ muốn nói… Công chúa hình như đang cứu Phò mã…”
Quý Bình An không biết rằng lúc này, cả trường đua ngựa đều đang nín thở.
Nàng nghe thấy giọng nói quen thuộc, không chút do dự liền đưa một tay ra, tay còn lại vẫn giữ chặt dây cương.
Gần như ngay khi nàng duỗi tay, đầu ngón tay lạnh lạnh đã nắm lấy cổ tay nàng, áp sát từng tấc da thịt.
“Kéo ta một cái.” Giọng nói trầm tĩnh xuyên qua tiếng gió rít, lần nữa vang lên bên tai Quý Bình An.
Nàng đang hoảng loạn, nghe vậy liền bình tĩnh lại, ngoan ngoãn đưa tay nắm lấy cổ tay người bên cạnh, cả cánh tay cùng cổ tay đều dùng sức.
Bộ kỵ trang đỏ vẽ một vòng cung trên không trung, Thẩm Chi Ngu chỉ dùng một chân đạp bàn đạp, rồi mượn lực từ Quý Bình An để nhảy lên ngựa nàng.
Quý Bình An cảm nhận rõ ràng lưng mình áp sát vào thân thể mềm mại phía sau, thậm chí còn nghe được hơi thở có phần gấp gáp của đối phương.
“Đừng sợ.”
Lòng bàn tay áp lên mu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phao-hoi-tra-a-cua-nu-hoang-tuong-lai/2908487/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.