“Cô làm gì lại hù dọa người như vậy!?” Lâm Phương nhìn phân gà trong tay ghê tởm đến mặt đều tái rồi, cố nén ghê tởm, vội vàng đứng lên.
Ôn Duyệt cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra việc này, mang chút ghét bỏ mà lui về sau hai bước, chớp chớp mắt vẻ mặt vô tội: “Tôi không hù dọa người, tôi chỉ là nhìn thấy thím hai đang lén lút ở bên này, muốn hỏi xem thím có chuyện gì.”
Cô vừa rồi ở phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, dư quang lơ đãng liếc thấy Lâm Phương đang ở bên ngoài phòng của bọn họ duỗi đầu duỗi cổ mà nhìn, liền đi ra hỏi.
Không nghĩ tới Lâm Phương có tật giật mình, đứng cũng không vững.
“Ai, ai lén lút!” Lâm Phương chột dạ, giọng nói không tự chủ được tăng lên, rống: “Tôi chỉ là đi dạo trong sân một chút, nếu không phải cô lên tiếng hù dọa người, tôi cũng sẽ không bị ngã, cũng sẽ ngã ngồi trên phân gà, cô phải giặt sạch cho tôi.”
“Chuyện gì vậy?”
Chu Diệu nghe được động tĩnh từ phòng bếp đi ra, đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phương. Bà ta giống như một con vịt bị bóp cổ, lập tức im lặng, trên mặt lộ ra vẻ chột dạ và sợ hãi.
“Vừa rồi thím hai đứng bên ngoài nhìn vào phòng của chúng ta, em liền tới hỏi thím ấy có chuyện gì không, kết quả thím hai bị dọa sợ té ngã một cái.” Ôn Duyệt xòe tay, có chút bất đắc dĩ nói, “Làm dơ quần áo, thím hai còn muốn em giặt sạch cho thím ấy.”
Chu Diệu cau mày, giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732889/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.