Chu Diệu nuốt nước miếng, “Anh nhìn thấy trên đầu em có cọng tóc bạc.”
Ôn Duyệt: “????”
Tóc bạc??
Cô lập tức cúi đầu, mềm như bông mà năn nỉ: “Anh giúp em nhổ.”
“Được.” Chu Diệu hít sâu một hơi, thất thần mà khảy mái tóc mềm mại mượt mà của cô, lật xem hồi lâu, trước khi Ôn Duyệt dò hỏi anh đã nói trước: “Không tìm được, có thể là anh nhìn lầm rồi.”
Ôn Duyệt nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Em nói mà, sao có thể sẽ có tóc bạc được, anh dọa em.”
Chu Diệu thành khẩn xin lỗi.
“Không có gì, anh vừa xoa bóp cho em, có qua có lại, em cũng giúp anh xoa bóp?” Ôn Duyệt cũng không đem chuyện này để ở trong lòng, nói cười vui vẻ mà đứng lên, lôi kéo Chu Diệu ngồi xuống ghế.
Chu Diệu không thể từ chối, chỉ có thể ngồi trên ghế nhỏ, bắt chéo hai chân, hơi duỗi thẳng lưng về phía trước, dáng ngồi có chút quái dị.
Ôn Duyệt đặt tay trên vai Chu Diệu, bóp hai cái, phát hiện cơ bắp trên người Chu Diệu căng chặt, căn bản là không thể xoa bóp được.
“Anh thả lỏng một chút.” Cô vỗ nhẹ lên cơ bắp căng chặt của Chu Diệu, “Cứng như vậy, làm sao em xoa bóp được.”
Chu Diệu môi mỏng mím chặt, không nói chuyện, nỗ lực thả lỏng người.
Cảm nhận được đôi bàn tay nhỏ mềm mại không xương nhẹ nhàng chạm vào cơ thể anh, nơi bị chạm vào giống như là bị gieo một ngọn lửa, từng luồng lửa nóng từ vai truyền đến những nơi khác.
Đây không phải là xoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-phu-nu-phao-hoi-trong-nien-dai/1732888/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.