Nghe đến đây, "Lý Nguyệt Nhiên" khẽ cười, giọng nói pha chút trào phúng:
"Tôi thực sự không hiểu cô Kỷ đang nói gì... Hơn nữa, nói thật nhé, tôi không tin vào những điều này đâu.
Thế kỷ 21 rồi, chúng ta phải tin vào khoa học chứ?"
Kỷ Hòa vẫn lặng lẽ quan sát cô ta.
Một lúc lâu sau, cô chậm rãi nói từng chữ một—
"Nhưng chẳng phải... cô chính là một vật chết tự sinh ra nhận thức sao?"
“Lý Nguyệt Nhiên” lại khẽ giật mình, vẻ mặt trở nên khó coi lập tức, cô ta nói: “Tôi hoàn toàn không hiểu cô Kỷ đang nói cái gì.”
Kỷ Hòa nhìn chằm chằm "Lý Nguyệt Nhiên" trong giây lát rồi lắc đầu, giọng nói bình thản nhưng mang theo chút tiếc nuối.
"Cô cần gì phải làm như vậy?"
Vừa dứt lời, cô khẽ nâng tay, ngón trỏ và ngón giữa hợp lại, một luồng ánh sáng vàng mờ nhạt bốc lên từ đầu ngón tay. Không chút do dự, Kỷ Hòa nhẹ nhàng ấn vào cánh tay của "Lý Nguyệt Nhiên".
Chỉ trong nháy mắt, cánh tay của cô ta bắt đầu thay đổi, những đường nét mềm mại dần biến mất, để lộ ra một kết cấu cứng rắn, trắng ngà dưới ánh trăng. Khi cô ta cử động, một âm thanh "cạch cạch" vang lên, thứ âm thanh đặc trưng của nhựa khi ma sát vào nhau.
Sắc mặt "Lý Nguyệt Nhiên" biến đổi, trong mắt lóe lên sự hoảng sợ.
"Cô... cô thực sự có thể làm được chuyện này sao?"
Không chần chừ, cô ta xoay người bỏ chạy. Nhưng chưa kịp chạy được bao xa, đôi chân đã mềm nhũn, cả cơ thể đổ sập xuống đất.
Sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2695946/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.