Người phụ nữ trung niên nhìn cả nhóm, giọng chậm rãi:
"Theo như tôi biết thì bây giờ Giản Triệt đã tốt nghiệp, đang làm trưởng phòng kinh doanh ở một công ty bất động sản. Tôi có thể cho các cậu địa chỉ, nhưng chúng tôi sẽ không đi cùng đâu. Anh ta không muốn gặp người nhà, tôi sợ nếu chúng tôi đi theo thì chỉ khiến mọi chuyện rối thêm, chẳng giúp được gì."
Thường Gia Ngôn hiểu ý bà, khẽ gật đầu:
"Tôi hiểu rồi, chúng tôi sẽ tự đến đó, sẽ không làm phiền mọi người đâu."
Ba người nhanh chóng rời đi theo địa chỉ được viết trên tấm danh thiếp. Không lâu sau, họ đã tìm đến được công ty bất động sản kia.
Vạn vật đổi thay, thời gian cũng cuốn trôi tất cả. Giản Triệt giờ đây không còn là chàng nghiên cứu sinh trẻ trung năm xưa, mà đã trở thành một người đàn ông trưởng thành đang xoay vần giữa vòng quay của xã hội – một người làm công bình thường, chịu đủ áp lực cơm áo gạo tiền.
Cẩu Văn Kiệt khẽ thở dài:
"Thời gian trôi thật nhanh... Dù chuyện năm đó từng ầm ĩ đến mức không ai không biết, nhưng người sống thì vẫn phải tiếp tục sống."
Anh nhìn xung quanh rồi chỉ vào tấm bản đồ treo trong công ty:
"Mọi người để ý không? Nơi Sở Hi tự sát nằm ở phía Tây thành phố, còn chỗ làm việc hiện tại của Giản Triệt lại ở tận phía Đông. Gần như là ở hai đầu thành phố. Có lẽ anh ta cố tình chọn làm việc ở nơi xa như thế, cũng là để tránh né quá khứ."
Đúng vậy, ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2720408/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.