Sau khi đọc xong toàn bộ bản kết quả xét nghiệm, Giản Triệt như bị sét đánh ngang tai. Cả người anh sững sờ, ngồi chết lặng trên ghế suốt năm phút, đầu óc trống rỗng, không biết nên làm gì. Mãi sau, anh mới run tay bấm số gọi cho Sở Hi.
Điện thoại vừa kết nối, tiếng khóc nghẹn ngào của cô lập tức vang lên:
"Giản Triệt… em…"
"Em đang ở đâu? Đợi anh, anh đến ngay."
Lúc này, anh chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến bài thi hay công trình nghiên cứu nữa. Mọi thứ đều bị gạt sang một bên. Anh lập tức lao ra khỏi phòng thí nghiệm, chạy như bay để tìm cô.
Bên kia đầu dây, Sở Hi vẫn nghẹn ngào, từng câu từng chữ như dao cứa vào lòng:
"Giản Triệt… em xin lỗi… mình chia tay đi."
Giản Triệt lặng người. Anh không nói gì, nhưng lòng thì rối bời. Bảo rằng anh không thấy đau hay hoang mang thì là nói dối. Con người mà, ai chẳng ích kỷ. Anh không thích con trai, càng không thể chấp nhận chuyện tình cảm giữa hai người con trai với nhau. Gia đình anh lại là kiểu gia đình truyền thống điển hình, luôn đặt nặng chuyện hôn nhân, con cái và danh dự dòng họ.
Nhưng... đây lại là cô gái mà anh đã yêu bao năm nay. Cô gái mà anh từng dự định sẽ cưới làm vợ ngay sau khi tốt nghiệp. Hai người đã từng lên kế hoạch cho tương lai, vậy mà giờ đây, tất cả sụp đổ chỉ sau một kết quả xét nghiệm.
Anh cảm thấy như bị ông trời trêu ngươi.
Trong đầu anh lúc này, tình cảm và lý trí như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/2720409/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.