Lúc này, cuộc chiến trong sân khảo hạch đang diễn ra vô cùng kịch liệt.
Phượng Khê ngáp một cái thật dài: “Các vị tiền bối đừng lãng phí thời gian nữa, dứt khoát chọn bừa vài người đi thôi! Dù sao cũng đều là phế vật như nhau cả!”
Bốn vị trưởng lão: “…”
Họ vốn đã không hài lòng với đám học sinh kia, giờ bị nàng đ.â.m chọc như vậy, họ lại càng bất mãn hơn.
Nếu không phải do thời gian không còn nhiều nữa, họ thật sự không muốn chọn chút nào.
Vì thế, Hoàng trưởng lão gào lên: “Được rồi, đừng đánh nữa!”
Ông ta vừa dứt lời, cảnh tượng trước mặt mọi người cũng khôi phục bình thường.
Nhìn thấy Phượng Khê đứng cạnh bốn vị trưởng lão, vẻ mặt mọi người cực kỳ ngơ ngác.
Nhất là đám người Hoàng Phủ Lương.
Thậm chí có người suy đoán: đừng bảo bốn vị trưởng lão đã chọn con rối kia làm đệ tử thân truyền rồi đấy nhé?
Hoàng trưởng lão thở dài: “Bọn ta đã chọn được đệ tử rồi, đọc đến tên ai thì người đó bước lên trước một bước. Hoàng Phủ Lương, Quý Vạn Thành, Viên Tố Quyết…”
Phượng Khê vốn tưởng họ sẽ chọn bốn người, không ngờ lại chọn tận tám người.
Xem ra, là một trưởng lão chọn hai đệ tử thân truyền!
Thần thức của bốn vị trưởng lão hóa thành một đốm sáng, sau đó một tách thành hai, bay thẳng về phía đám người Hoàng Phủ Lương.
Nhưng đúng lúc này, Phượng Khê đột nhiên ra tay!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, nàng dùng phương pháp điều khiển thần thức học được ở Yểm tộc, điều khiển thần thức bọc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/2773790/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.