Một bài cô viết cực kỳ chua ngoa, lập luận phê bình rõ ràng để tạo ra sự khác biệt với những kẻ bình luận khác, từ sự khác nhau mà tạo ra điểm sáng. Phê bình hết lời nhằm mục đích k*ch th*ch mọi người xem bộ phim này rồi đánh giá xem ai đúng ai sai. Một bài khác dĩ nhiên cô sẽ đặt bản thân vào địa vị "bạn bè" rồi đánh giá bộ phim này rất tốt, nữ chính diễn chưa đạt nhưng chút tì vết không che được ánh sáng của viên ngọc thật. Hơn nữa một người đẹp như vậy cũng có thể khiến người xem phim "bổ mắt". Chờ buổi chiều Lê quản lý trở về, Khúc Tiểu Tây đã viết xong 4 bản thảo. Tốc độ như vậy làm Lê quản lý phải nghẹn họng nhìn trân trối. Chẳng qua sau khi xem xong, nội tâm gã cảm thấy hoàn hảo viết ra không phải qua loa, hấp tấp như ứng phó trả bài. Ngược lại còn k*ch th*ch h*m m**n của người đọc. Vì sao lại nói như thế? Nếu đã xem sẽ coi là thật, rồi bản thân nguyện ý tin tưởng vào nội dung bình luận phim, sau đó tiêu vài mao tiền đi rạp chiếu phim xem, cuối cùng đánh giá bộ phim đó đáng được bao nhiêu điểm. Thế thì bản thân đã cũng có thể chấm điểm rồi. Làm một người quản lý tuyên truyền, Lê quản lý sau vài phút tán thưởng liền nhận ra được ý đồ che giấu phía sau từng bài viết của Khúc Tiểu Tây. Cách làm của cô như vậy không phải thật sự muốn phê bình mà còn có ý đồ kéo độc giả vào rạp chiếu phim. "Cao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/2928278/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.