“Tiêu Ngôn Cẩn, sao cô lại ở đây?” Nàng lúng túng hỏi.
“Chuyện riêng của gia đình, không tiện nói cho cô biết.” Tiêu Ngôn Cẩn thản nhiên đặt Quý Vân Nặc ngồi vào ghế phụ nhưng Quý Vân Nặc lại cố chấp vươn tay nắm lấy cô, nắm rất chặt không chịu buông ra.
“Cô làm gì vậy? Để tôi lái xe đưa cô về nhà.” May mà cả nguyên chủ và cô đều từng học lái xe, nên dễ dàng lái xe đưa nàng về.
Thế nhưng Quý Vân Nặc lại hoảng loạn, đôi mắt đỏ hoe, một tay ấn xuống vô-lăng.
“Không cần… Không muốn về nhà…”
Tiêu Ngôn Cẩn sững người: “Tại sao?”
“Mẹ của tôi sẽ lột da cô..” Quý Vân Nặc nói đứt quãng.
Tiêu Ngôn Cẩn kinh ngạc. Cô biết người của Quý gia rất ghét mình, nhưng thế này thì quá tàn nhẫn rồi.
Sắc mặt Quý Vân Nặc có chút đau đớn, rê.n rỉ mấy tiếng, tay chống lên trán thở hổn hển rõ ràng là biểu hiện nàng đã say.
Có khi đây còn là lần đầu tiên uống rượu.
Mỹ nhân lạnh lùng mà cũng có lúc say rượu trở nên mềm yếu thế này sao?
Vẻ thản nhiên thường ngày bị men rượu phá vỡ, biểu cảm của nàng trở nên phong phú hơn, cổ họng khẽ rên, mồ hôi chảy dọc theo cổ dính lấy mái tóc dài đọng lại trên vùng da trắng như tuyết giống như nét mực được tô lên tờ giấy trắng, rõ ràng và nổi bật.
Trong xe tràn ngập mùi cồn, rồi ngay sau đó mùi hoa phảng phất trong không khí khiến người ta rung động.
Quý Vân Nặc mất kiểm soát phát tán pheromone sau khi say rượu.
Mỹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-bi-dai-tieu-thu-hao-mon-ep-cuoi/2741582/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.