Sau đó, mọi người đều được phép dùng điện thoại để gọi về nhà báo tin vui. Tiêu Ngôn Cẩn cũng gọi điện thoại để chia sẻ niềm hạnh phúc với Tiêu Lương Mộc và Lương Trĩ.
Lương Trĩ vui đến mức khóc nấc lên: “Ngôn Cẩn bảo bối của mẹ, con vất vả rồi.”
“Con không thấy vất vả đâu, chỉ mong bố mẹ đừng quá mệt mỏi thôi.”
Lương Trĩ đáp: “Không sao cả. Chỗ ở mà con sắp xếp cho chúng ta thật sự rất tốt, may mà đại tiểu thư Quý gia cho con mượn nhiều tiền như vậy.”
Nhắc đến Quý Vân Nặc, Tiêu Ngôn Cẩn như vô thức sững lại trong giây lát.
“À… đúng vậy.”
“Lúc đầu mẹ thấy con bé đó lạnh lùng quá, nhưng nhìn kỹ thì cũng không đến nỗi. Chỉ là mấy cái fan của nó cứ mắng con mãi, lòng mẹ cũng hơi khó chịu.”
“Đừng khó chịu nữa. Sau này con sẽ cố gắng giữ khoảng cách với cô ấy.” Tiêu Ngôn Cẩn nói, giọng lạc đi, đầy cô đơn.
---------------------------------------------
Còn 35 người ở lại, công diễn ba cũng sắp đến rồi, nhưng vài ngày tới tạm thời vẫn khá nhẹ nhàng.
Lại có thêm một nhóm thí sinh rời đi. Trên con đường tràn ngập những bông hoa sơn chi nở rộ, mọi người vẫy tay chào tạm biệt nhau.
Tằng Di Thư, do không lọt vào top nên phải rời đi. Trước khi đi, cô còn ôm Tiêu Ngôn Cẩn và Giang Nam một cái.
Tiêu Ngôn Cẩn cảm thấy Tằng Di Thư có đôi khi hơi ngốc nghếch, nhưng trong lòng vẫn có thiện cảm với cô ấy. Cô bé ngốc này, không biết sau này sẽ làm gì, hy vọng cô ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-bi-dai-tieu-thu-hao-mon-ep-cuoi/2741589/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.