Quý Vân Nặc xuống lầu ăn sáng. Quý Chi Diệp và Vệ Thấm không nói gì nhiều với nhau, có vẻ vì chuyện xảy ra tối qua mà cả hai đều có chút kỳ quặc.
Quý Vân Nặc cau mày khó hiểu, có gì mà căng thẳng thế?
“Ơ này, cổ con bị sao vậy? Có muỗi cắn à?” Vệ Thấm bỗng nhìn chằm chằm vào làn da trắng mịn trên cổ Quý Vân Nặc, hỏi.
Làm gì có muỗi. Tiêu Ngôn Cẩn cắn một phát rồi còn liếm, còn hôn mãi không dứt kia kìa.
Quý Vân Nặc vội che mấy vết hôn lại, đánh trống lảng: “À, con gãi đỏ lên đấy.”
Vệ Thấm còn đang bực bội nên không nghĩ nhiều. Nếu là lúc bình thường, với kinh nghiệm của bà, chắc chắn nhận ra đây là dấu hôn.
Bà liếc sang Quý Chi Diệp rồi quát: “Nhìn cái gì mà nhìn!”
Quý Chi Diệp hơi tủi thân, xụ mặt không vui.
Quý Vân Nặc uống một ngụm cháo. Nàng quá hiểu hai người này, sống với họ hơn hai mươi năm rồi, biết rõ: nếu rơi vào tình trạng chiến tranh lạnh, khả năng cao là do Vệ Thấm đã đồng ý làm gì đó nhưng lại đổi ý, hoặc do Quý Chi Diệp đi xã giao uống rượu về muộn, hoặc bắt gặp Vệ Thấm đang ngắm mấy tiểu thịt tươi Alpha nào đó. Nhưng dù có chiến tranh lạnh cũng chẳng kéo dài được bao lâu.
Bỗng nhiên nàng nhớ đến “tiểu kiều A” của mình tối qua không ăn tối, sáng nay cũng chưa ăn. Chắc đói bụng lắm rồi.
Nàng uống hết chén cháo, không nói gì mà lặng lẽ cầm hai cái bánh quẩy.
Vệ Thấm đột nhiên lên tiếng khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-bi-dai-tieu-thu-hao-mon-ep-cuoi/2741616/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.