Tiêu Ngôn Cẩn mơ mơ màng màng bị đánh thức bởi đồng hồ báo thức, nhìn đồng hồ thì đã 9 giờ. Cô trở mình, nhớ lại tối hôm qua cùng tỷ tỷ thân mật như cá gặp nước, cả người liền cảm thấy khô nóng.
Tiếng bước chân vang lên bên ngoài cửa, có người gõ cửa.
Tiêu Ngôn Cẩn nheo mắt ra mở cửa, chỉ thấy Quý Vân Nặc mặc váy dài màu trắng ngà đứng đó. Tóc nàng hơi rối, bên môi nở nụ cười dịu dàng, trông chẳng khác nào một tỷ tỷ trưởng thành ôn nhu, ít nhất trong mắt Tiêu Ngôn Cẩn là vậy.
“Dậy đi, xuống lầu ăn sáng thôi.”
Tiêu Ngôn Cẩn vui mừng trong lòng, dựa sát vào người nàng, cọ cọ vào ngực nàng.
Ngọt ngào gọi: “Nặc tỷ tỷ ~”
Quý Vân Nặc bật cười, xoa nhẹ khuôn mặt cô.
Nhưng đúng lúc này, một ánh mắt lạnh lẽo như đâm thẳng vào tim Tiêu Ngôn Cẩn, khiến cô nghẹt thở, lập tức tỉnh táo lại.
Vệ Thấm đứng bên cạnh lạnh lùng nói: “Dậy rồi thì xuống ăn sáng.”
Tiêu Ngôn Cẩn vỗ vỗ ngực, trái tim đang đập thình thịch, cảm thấy Vệ Thấm thật sự quá đáng sợ. May mà tối qua sau khi xong việc, cô đã nhanh chóng trở về phòng mình, nếu không chắc chắn đã bị Vệ Thấm lột da rồi!
Khi xuống lầu, Tiêu Ngôn Cẩn hỏi Quý Vân Nặc: “Bình thường mọi người đều ăn sáng lúc 9 giờ sao?”
Quý Vân Nặc lắc đầu: “Chúng ta có quy định, phải ăn sáng trước 9 giờ, thường thì khoảng 8 giờ rưỡi.”
Tiêu Ngôn Cẩn nghẹn lời, vậy chẳng phải cô về sau gả vào Quý gia thì phải dậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-bi-dai-tieu-thu-hao-mon-ep-cuoi/2741626/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.