Sáng sớm, Cố Tri Cảnh bị dịch chuyển trở về. Cô vốn đã tỉnh dậy từ sớm, giác quan thứ sáu mách bảo rằng có lẽ đã đến lúc phải quay lại.
Cô nhanh chóng rời giường, làm xong mọi việc thường ngày. Trước tiên tìm bộ quần áo Dã Trì Mộ sẽ mặc, rồi lấy giày cho nàng, sau đó đi đánh răng rửa mặt. Bọt kem vẫn còn trong miệng chưa kịp nhổ, bàn chải vẫn cầm trong tay.
Ngay khoảnh khắc bị dịch chuyển, một luồng sáng quét qua, cô nhắm chặt mắt lại. Con ngươi nhói đau, đợi khi mở mắt lần nữa, trước mắt đã là một thảm cỏ xanh mướt.
Bên tai truyền đến vài tiếng chó sủa.
Cố Tri Cảnh đảo mắt nhìn quanh. Cô đang ở trong một trang viên, xung quanh có hàng rào màu trắng. Một con chó đen to lớn sủa điên cuồng về phía cô, chuẩn bị lao tới tấn công.
Cô lập tức lùi lại một bước, vừa phân tích hoàn cảnh vừa cảm thấy đầu hơi đau. Ở thế giới tiểu thuyết đã gần một năm, nhất thời cô không nhận ra mình đã rơi vào nơi nào.
Cho đến khi chủ nhân của trang viên nghe động mở cửa bước ra. Đó là một người đàn ông trung niên. Thấy cô, ông ta thoáng sững sờ rồi hỏi: "Cô là ai?"
Ánh mắt Cố Tri Cảnh liếc qua. Người kia rất nhanh nhận ra cô, kinh ngạc thốt lên:
"Cô là... Cố tổng?"
Cố Tri Cảnh nhìn ông ta, trong lòng có chút bực bội. Nói thật, cô không nhớ nổi ông là ai. Đối phương lại vừa kích động vừa nhiệt tình, vội vã tiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-sau-dem-phan-dien-danh-dau/2889003/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.