Ông lão và Chu Thế Long sau đó lại quay về khiêng nốt hai cái xác còn lại ra ngoài. Cả hai vẫn theo lệ cũ, lục soát thi thể, cuối cùng tổng cộng tìm được mười lăm lượng bạc trắng và hơn năm trăm đồng tiền.
"Cha ơi, mấy tên này trên người sao lại có nhiều bạc vậy?" Chu Thế Long nhìn đống bạc trắng trước mặt mà ngẩn người.
"Chắc chắn là cướp giật mà có, đừng nói nữa, mau đem số bạc này đi đưa cho ân nhân." Nói xong, ông lão liền cầm bạc đi tìm Diệp Thanh.
Lúc này, Diệp Thanh vừa uống xong một bát canh nội tạng ngựa. Trong canh có bỏ hành lá, nên không bị ngấy, chỉ là nếu có thêm một ít dầu ớt thì càng ngon hơn nữa.
Diệp Thanh vừa nghĩ đến dầu ớt, bên kia ông lão đã niềm nở đi về phía cô, khom người chắp tay nói: "Ân nhân, người ta đã xử lý xong, đã lôi ra xa ném đi rồi. Đây là những thứ tìm được trên người bọn xấu, đều mang tới cho ngài."
Diệp Thanh nhìn ông lão và Chu Thế Long. Trong tay ông lão là bạc vụn, còn Chu Thế Long thì cầm tiền đồng.
Không ngờ ông già này lại biết điều như vậy, Diệp Thanh gật đầu nói: "Đưa bạc vụn cho ta, mấy đồng tiền kia thì các người giữ mà dùng."
"Dạ dạ, đa tạ ân nhân, đa tạ ân nhân." Ông lão vui vẻ trao số bạc trong tay cho Diệp Thanh.
Diệp Thanh cất bạc vào xong, liền nói: "Được rồi, các người đi làm việc của mình đi."
"Dạ, vậy chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-trong-truyen-co-dai-chay-nan/2794770/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.