Mạc Du Tâm nghỉ ngơi hai ngày ở thành phố Lâm Hải, tham gia vòng sơ tuyển cấp thành phố của Lâm Hải. Cuộc thi không đưa ra đề bài khắc cụ thể nào, hoàn toàn để thí sinh tự do sáng tạo. Không có gì bất ngờ, Mạc Du Tâm đã giành giải nhất trong cuộc thi. Có khá nhiều người giống cô, vượt qua ranh giới tỉnh thành để dự thi. Dù sao, cơ hội này cũng chỉ diễn ra mỗi năm năm một lần, các nhà điêu khắc không có danh tiếng đều muốn tận dụng để tỏa sáng.
Cuộc thi trước sau chiếm mất một tuần thời gian của Mạc Du Tâm, nhưng giành được giải nhất cũng đem lại phần thưởng 100.000 tệ. Ban tổ chức bên này rộng rãi hơn hẳn so với tập đoàn Tô thị ở thành phố Tây Ninh.
Khi Mạc Du Tâm trở về nhà đã là hơn hai giờ chiều. Thấy nhà không có ai, cô cũng không hỏi han gì thêm. Những ngày thi đấu vừa qua quá mệt mỏi, cô vào nhà vệ sinh tắm rửa rồi nằm xuống ngủ ngay. Đến khi tỉnh lại thì bị tiếng chuông điện thoại làm phiền.
Thấy là cuộc gọi của Chu Hạo, Mạc Du Tâm vội vàng bắt máy: “Anh Chu, có chuyện gì vậy?”
“Du Tâm, em đã về Tây Ninh chưa?” Giọng nói đầu bên kia có chút vội vàng.
“Chiều nay em vừa mới về. Có chuyện gì gấp sao ạ?” Mạc Du Tâm dụi mắt, cảm giác đầu óc vẫn mơ hồ vì tiêu hao sức lực trong cuộc thi và nghỉ ngơi không tốt ở ngoài.
“Vừa nhận được thông báo chính thức, tập đoàn Tô thị và tập đoàn Hứa thị đã đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-a-vuon-truong-trong-sach/2763162/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.