Bên kia, Tả Dục Thăng vừa xem xong tin nhắn thì trực tiếp đưa điện thoại cho trợ lý:
“Trả lời cô ta giúp tôi.”
Trợ lý: “...”
(Cảm ơn anh nhiều lắm đó sếp...)
Nhưng biết sao được, là nhân viên làm công ăn lương, anh ta chỉ đành nhận lấy điện thoại và bắt đầu chat với Lan Thanh Vũ.
Trong mắt Lan Thanh Vũ, “Tả Dục Thăng” lúc nào cũng lạnh nhạt, nhưng cô vẫn không nản chí, miệt mài tìm đủ cách để bắt chuyện.
Chẳng mấy chốc, cô đã khéo léo lái chủ đề sang chuyện gia đình họ Tả.
Trợ lý vừa thấy liền cười khẩy trong lòng.
Mấy kiểu bắt chuyện như vậy, anh ta đã gặp không biết bao nhiêu lần rồi.
Loại “tiểu kế” này, ở chỗ anh ta đã bị dùng đến nhẵn mặt.
Lan Thanh Vũ: [Anh Tả, năm nay anh lại lọt top 10 luật sư hàng đầu trong nước, thật sự quá giỏi luôn á. Thời buổi này mà có người vừa có năng lực, vừa có xuất thân tốt như anh, mà còn chăm chỉ như vậy nữa, thật sự rất đáng nể luôn đó.]
Người bình thường mà nghe khen vậy, chắc chắn sẽ lịch sự đáp “Cảm ơn”, rồi sau đó Lan Thanh Vũ có thể bắt đầu kể khổ, nói bản thân cùng tuổi mà chẳng làm nên trò trống gì, rồi dẫn dắt đến chuyện cần an ủi…
Nhưng cô không ngờ rằng, Tả Dục Thăng (tức là trợ lý) lại chỉ lạnh nhạt trả lời một câu:
Tả Dục Thăng: [Ờ.]
Lan Thanh Vũ sững người, không ngờ Tả Dục Thăng lại phản ứng kiểu này.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-tra-xanh-phan-dien-cong-chua-khong-ngan-mot-ai/2847485/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.