"Quá hay!!! Vốn dĩ tui chỉ ôm thái độ người qua đường với nhà Yến Thanh Trì và Giang Mặc Thần, đơn thuần chỉ là tò mò hai người đàn ông chăm con có thể lành nghề cỡ nào, kết quả thì sao, coi rồi mới biết nhà này quá có tềnh êu!! Chồng chồng yêu thương nhau, con cái đáng yêu, đặc biệt là hai bảo bảo, sao có thể dạy tốt như vậy, trong các bé con của tất cả bốn mùa, chỉ có mình Kỳ Kỳ là nghĩ đến việc lấy đồ đổi thức ăn nhà người khác, quá hiểu chuyện, nếu mà tui có một đứa vậy, ngủ cũng cười tỉnh luôn."1
"Lầu trên nói đúng, Kỳ Kỳ hiểu chuyện thật sự, dọc theo đường đi đều chăm sóc em trai ẻm, em trai chạy xuống núi rượt theo khoai tây ẻm còn sợ em trai té ngã, lập tức kêu em trai đừng cử động, mình thì kéo em xuống từ từ."
"Hơn nữa toàn bộ hành trình Kỳ Kỳ chưa từng dữ với em luôn á, cái này khó được nhất, thằng anh nhà tui luôn cảm thấy em nó ngốc rồi dữ với em ngay, Kỳ Kỳ chưa biết dữ với em luôn á, em trai làm rớt khoai tây, ẻm cũng chỉ yên lặng nhặt lên thôi."
"Đó là vì Nghiên Nghiên đáng yêu chứ sao! Nghiên Nghiên vừa đáng yêu vừa ngoan, còn rất nghe lời Kỳ Kỳ. Kỳ Kỳ kêu nó thức, nó không muốn thức nhưng cũng không khóc la om sòm, mà chỉ làm nũng muốn Kỳ Kỳ ôm nó, Kỳ Kỳ kêu nó đừng cử động, nó sẽ ngoan ngoãn đứng yên không nhúc nhích, em trai ngoan như vậy nếu tui là Kỳ Kỳ, tui cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1151457/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.