"Rất đơn giản, anh đi tìm Phó đạo, Phó đạo cho người phục vụ của khách sạn mở cửa giúp anh."
"Tâm cơ." Yến Thanh Trì bình luận.
Y lắc lắc cái hộp trước mặt mình, "Vậy anh gửi cho em cái gì?"
"Em có thể mở ra xem." Giang Mặc Thần nói.
Yến Thanh Trì xé băng dán, mở cái hộp ra, phát hiện bên trong là một ít đồ ăn vặt đặc sắc của trấn trên.
"Em tới đây đóng phim lâu như vậy, từng ăn mấy món này chưa?" Giang Mặc Thần hỏi y.
Yến Thanh Trì lắc lắc đầu, "Đa số thời gian em đều ở phim trường, rời khỏi phim trường, chính là về khách sạn, đúng là không có thời gian đi dạo thị trấn này, ăn đồ ăn vặt đặc sắc của nơi này."
"Anh cũng đoán được, nên thuận tay mua một chút, chúng ta cùng nếm thử."
Yến Thanh Trì nhìn hắn, cảm thấy theo thời gian trôi qua, hắn đúng là càng thêm ôn nhu săn sóc.
Y nhìn hộp ăn vặt, đột nhiên nghĩ đến, "Anh lại đây như vậy, bảo bảo làm sao bây giờ? Kỳ Kỳ biết chúng ta hai cái đều bất hòa hắn cùng nhau ăn tết sao?"
"Anh là người làm việc không chu toàn như vậy sao? Đương nhiên cũng mang Kỳ Kỳ đến, Kỳ Kỳ nói rất đúng, chúng ta là người một nhà, tất nhiên phải cùng ăn tết."
"Vậy Kỳ Kỳ đâu?" Yến Thanh Trì nhìn quanh phòng một vòng, "Anh giấu nó ở đâu rồi?"
Giang Mặc Thần thở dài, "Em biết "chúng ta" của Kỳ Kỳ là cái gì không?"
"Anh em nó?"
"Còn có em trai bảo bối của nó." Giang Mặc Thần nhìn Yến Thanh Trì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1151555/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.