Series vả mặt của Giang Mặc Thần mãi không hết.
- --------------------
Giang Mặc Thần cười nhẹ, "Không nghe thấy sao? Không nghe vậy bỏ đi."
Yến Thanh Trì không hài lòng, "Không nghe thấy thì anh không nói lại lần thứ hai sao?"
"Em chưa từng nghe câu lời hay không nói hai lần sao?"
"Không có a." Yến Thanh Trì đúng lý hợp tình.
"Vậy bây giờ anh nói cho em, em đã biết."
Yến Thanh Trì hừ lạnh một tiếng, "Giang Mặc Thần, em thấy tập này Nguyên Minh Húc đến em không bàn điều kiện với tổ tiết mục, hai tập anh đến kia, em mới cần nói với tổ tiết mục có anh không em, có em không anh."
Giang Mặc Thần cười, "Em cảm thấy tổ tiết mục sẽ chọn ai?"
"Chọn anh a, đến lúc đó một mình anh chơi với Tôn Tầm cho tốt đi."
"Lúc này không lo lắng dọa anh?"
"Lúc này anh không cảm thấy mình suy xét không chu toàn?"
Giang Mặc Thần bất đắc dĩ đỡ trán, nhịn không được bật cười, "Em dỗi anh đúng là dỗi một cái chuẩn một cái a."
Yến Thanh Trì hừ lạnh.
Giang Mặc Thần chọc người đủ rồi, lúc này mới mở miệng lần nữa, "Anh nói, anh nhớ em."
"Anh nói cái gì? Tín hiệu bên em không tốt."
"Anh nói, anh nhớ em, anh rất nhớ em, tín hiệu tốt chưa? Có nghe được không?"
Yến Thanh Trì vừa lòng, "Xem ra anh thật sự nhớ em."
Giang Mặc Thần quả thật không có cách nào, "Ấu trĩ."
Yến Thanh Trì cười không nói gì.
"Em không cảm thấy bây giờ em nên nói cái gì sao?" Giang Mặc Thần nhắc nhở y.
"Cái gì?"
"Tỷ như,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vi-hon-phu-chuyen-tim-duong-chet-cua-anh-de/1151645/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.