Tiết Ninh bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt cháy bỏng nhìn vào đôi mắt của hắn.
“Ta nhìn thấy.” Giọng hắn rất nghiêm túc: “Ta nhìn thấy ngày đó.”
Dù không thể thực sự dùng mắt để thấy ngày đó, nhưng không sao, hắn có thể dùng lòng để nhìn.
Không phải không tiếc không thể tận mắt chứng kiến nàng trở nên mạnh mẽ, nhưng không còn cách nào.
Thực sự không còn cách nào.
“Hãy đeo cái này lên.”
Đột nhiên Tần Giang Nguyệt đưa cho Tiết Ninh một viên ngọc châu, Tiết Ninh không nhận ngay, hắn bèn nói: “Nó có thể che giấu sự thay đổi đạo pháp trên người ngươi, phủ chủ cũng không thể nhận ra ngươi đã chuyển đạo tu luyện.”
... Nàng suýt nữa quên mất chuyện này, nếu bị Mộ Không Du nhận ra sự thay đổi đạo pháp của mình sẽ rất phiền, không biết lại giữ nàng hỏi này hỏi nọ.
“Cảm ơn.”
Tiết Ninh trân trọng nhận lấy, suy nghĩ một chút, nhét vào túi nhỏ đeo bên hông để đựng linh thạch.
“Như vậy được không?”
“Được.”
Hắn gật đầu, phía trước vang lên tiếng nói quen thuộc.
“Huynh trưởng.”
Là Tần Bạch Tiêu, hắn ta đến đón Tần Giang Nguyệt.
Hắn ta cũng nghĩ tới việc huynh trưởng khó khăn trong việc di chuyển nên khi nghe tin bèn vội vàng tới.
Thấy Tiết Ninh đang đỡ Tần Giang Nguyệt, hắn ta thở phào nhẹ nhõm, tiến lên muốn thay Tiết Ninh nhưng Tần Giang Nguyệt từ chối.
“Đi trước dẫn đường đi.”
Năm chữ giản đơn, Tần Bạch Tiêu chỉ ngẩn người một chốc, lập tức làm theo.
Hắn ta quay đầu liếc nhìn khuôn mặt do dự của Tiết Ninh, nhanh chóng đi trước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/2725349/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.