[CHƯƠNG 72.2]
Trước khi Giang Nhu và Lê Tiêu chuẩn bị rời khỏi huyện thành, cũng không biết Lâm Mỹ Như nghe từ đâu tin tức bọn họ đã trở lại nên cố ý tìm đến đây.
Bà ta dắt tay một bé trai, lén lút đứng trước cửa dò xét. Mùa đông ở quê rất lạnh, mấy ngày sau Tết vẫn có tuyết rơi, Giang Nhu và Lê Tiêu chỉ đành rúc trong nhà sưởi ấm.
Hai vợ chồng Vương Mẫn Quân đã trở lại cho nên Giang Nhu và Lê Tiêu cũng không tiện qua nhà bên cạnh, cũng bởi vì hôm nay tuyết rơi, bằng không Lê Tiêu đã dẫn mẹ con Giang Nhu ra bờ sông câu cá rồi.
Lê Hân cũng rúc trong phòng không ra ngoài, chỉ có An An một mình chơi đùa bên ngoài.
Có lẽ là do từ nhỏ đã được ăn ngon uống tốt nên thân thể của đứa nhỏ này rất tốt, bình thường rất ít khi bị bệnh, thế cho nên khi con gái muốn ra ngoài chơi, Giang Nhu và Lê Tiêu cũng không ngăn cản, để tùy ý cục cưng.
Lúc Lâm Mỹ Như trốn trước cửa sân nhìn trộm, An An rất nhanh đã phát hiện ra bà ta, tuy bé cưng khi ra ngoài rất nhát gan, nhưng khi ở nhà, ỷ có bố mẹ ở đây thế nên em cũng can đảm hơn, lon ton chạy đến cửa sân, bắt chước dáng vẻ nhìn trộm của Lâm Mỹ Như.
Lâm Mỹ Như mới vừa ló đầu ra đã đối diện với một khuôn mặt nhỏ, bà ta hoảng sợ la lên: "Ai da mẹ tôi ——"
An An cũng hoảng sợ, không cần suy nghĩ đã đã quay đầu hướng vào nhà trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-lao-dai-cung-chieu-con-gai/173817/chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.