Đúng lúc dao găm chạm đến Thành chủ Kiều—
"Cạch."
Một lực lượng thần bí chặn lại.
Mục Thiên Phong cau mày, lập tức quay đầu nhìn ra sau, một con ma vật khổng lồ đang đứng sau lưng hắn, miệng hôi tanh ch** n**c dãi vì tham lam, ánh mắt lại mang rõ nét nhân tính, áp lực từ người nó tỏa ra rất quen thuộc.
Chính là cường giả mà bọn họ từng cảm nhận được ngoài phủ thành chủ!
Thẩm Tịnh cũng không ngờ bọn họ còn có chiêu này, hắn hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của ma vật.
Ma vật này rõ ràng không phải đối thủ mà họ có thể đánh bại. Không kịp suy nghĩ, Thẩm Tịnh vội vàng kéo theo Mục Bất Thư và Cố Đàn Hương đang yếu ớt định rút lui.
"Hừ hừ, muốn chạy à? Đâu dễ vậy."
Ma vật gào lên một tiếng, sóng âm mạnh mẽ khiến mặt đất bị xé toang.
Bốn người Thẩm Tịnh bị hất bay, đập xuống đất.
Thẩm Tịnh ôm lấy khuỷu tay đau nhức, nhìn chằm chằm vào con ma vật đáng sợ kia.
Khốn kiếp, tính sai rồi.
Ma vật có tu vi Hóa Thần, tuy ngang ngửa Thành chủ Kiều, nhưng chất lượng lại cao hơn rất nhiều.
Cảm nhận được ánh nhìn của Thẩm Tịnh, ma vật há to bốn cái miệng, cười như sấm rền giữa trời, "Nhân tộc, cũng chỉ đến thế mà thôi."
"Đùng."
Tiếng chuông trầm đục vang lên.
Thẩm Tịnh hoàn toàn ngất đi.
Thành chủ Kiều bị đánh gục dưới đất từ từ bò dậy, quay lưng về phía ma vật, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-yeu-dao-cua-nam-chinh/2847666/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.