Ma vật và Thành chủ Giang thành sao có thể để họ rời đi? Chưa nói tới món thần khí trên tay Mục Thiên Phong là thứ Ma vương đích danh muốn có, chỉ riêng thân phận của họ đã không thể cho phép rời khỏi nơi này.
Để tìm Thẩm Tịnh và Mục Thiên Phong, ma vật gần như đã huy động toàn bộ lực lượng, vậy mà không tìm ra một dấu vết nào.
Biên giới Ma giới, Thẩm Tịnh và Mục Thiên Phong đang uống rượu.
Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Mục Thiên Phong trực tiếp dẫn Thẩm Tịnh đến khu vực giáp ranh giữa Ma tộc và Nhân tộc, kế hoạch cực kỳ thành công. Ma vật chỉ biết đánh đấm mà không biết dùng đầu, vẫn đang điên cuồng tìm người quanh Giang thành.
"Giờ chúng ta phải làm gì?"
Thẩm Tịnh nhấp từng ngụm nhỏ trong chén rượu, vị cay nồng k*ch th*ch quanh quẩn mãi trong khoang miệng khiến cậu không khỏi cau mày.
Mục Thiên Phong uống cạn chén rượu, nhìn thiếu niên đối diện, tâm tình phức tạp.
Cảm nhận được ánh mắt của Mục Thiên Phong, Thẩm Tịnh nhúc nhích mông đầy ngượng ngùng: không phải ngươi bảo ta cải trang sao?
Nghe truyền âm của Thẩm Tịnh, Mục Thiên Phong nuốt lời định nói xuống, uống thêm một ngụm rượu.
Thấy Mục Thiên Phong uống rượu, Thẩm Tịnh hơi khó hiểu, cậu sờ cằm mình – khá to rộng – cảm thấy mình hóa trang rất hoàn hảo.
Ngược lại Mục Thiên Phong với dáng vẻ thư sinh trắng trẻo kia, mới dễ bị ma vật để mắt.
Không giống vẻ thô kệch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-yeu-dao-cua-nam-chinh/2847667/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.