Dưới sự dẫn đường của tu sĩ Mậu, Ma Vương cùng đoàn tùy tùng tiến đến trước lò luyện khí.
"Ma Vương đại nhân, đây chính là lò luyện khí của Thái Sơn Tiên Tông."
Lò luyện khí cao lớn, chạm khắc hoa văn hình thần thú, toàn thân phủ đầy rêu xanh, thoạt nhìn trông rất bình thường, chỉ có miệng lò rực lửa đỏ rực mới cho thấy điểm khác biệt.
Ít nhất Thẩm Tịnh cảm nhận được sức mạnh từ ngọn lửa đó.
Tu sĩ Mậu cúi đầu nịnh nọt, giới thiệu với Ma Vương: "Chiếc lò luyện khí này là do một vị đại năng dùng mảnh vỡ thần khí luyện thành, cơ duyên xảo hợp nên mới rơi vào tay bổn tông..."
"Đừng lải nhải."
Ma Vương không hứng thú với mấy lời giới thiệu của hắn, trong lòng giờ chỉ có thần khí và tên nhân tộc chết tiệt kia.
Tu sĩ Mậu bị mắng cũng không giận, lập tức cúi gập người, cười càng thêm nịnh nọt: "Vậy tiểu nhân xin nói ngắn gọn."
"Chiếc lò luyện khí này có thể luyện chế thần khí. Khi luyện, ngài có thể tùy ý ném vào một số thiên tài địa bảo, như vậy sẽ tạo ra thần khí hoàn toàn thuộc về ngài."
"Thần khí sau khi luyện ra không chỉ nghe lời, mà còn có uy lực rất mạnh, có thể phát huy sức mạnh gấp đôi trước kia."
Tu sĩ Mậu nói đầy chắc chắn, như thể bản thân từng làm chuyện thất đức này không chỉ một lần.
Thẩm Tịnh đang nằm bất động trong tay lũ ma vật hôi thối, lặng lẽ dựng tai lên nghe, lại liếc mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-yeu-dao-cua-nam-chinh/2847680/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.