Tim tôi lại đau đớn. Mộ Thiên Vẫn, ngươi không phải là muốn giết hắn sao ? Ngươi không phải là hận hắn đối đầu với ngươi sao ?
Lúc này, ý nghĩ kia lại xuất hiện, giết hắn !
Mộ Thiên Vẫn ! Ngươi làm sao có thể giết hắn !
Ta tại sao không thể giết hắn ?
Tôi nhắm mắt lại, trong lòng cay đắng vô cùng.
“Vậy được, vậy ta sẽ giết ngươi”
Khi tôi dùng sức ở tay, lại nghe thấy tiếng hét : “Thiên Vẫn ! Nàng không thể giết hắn !”
Tôi mở to mắt, Minh Sát cũng mở mắt, ngoài cửa xuất hiện một người.
Đó là một nam tử trẻ tuổi khí thế bất phàm, nhìn vào chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi. Hắn một thân trường bào màu xanh, trong tay cầm một thanh bảo kiếm rất tốt. Dáng vẻ hắn bình tĩnh lạ thường, rất dễ khiến người bên cạnh cảm thấy như bị bỏ rơi. Có vẽ tuấn mỹ không ai sánh được.
Huyền Thần Y.
“Ngươi muốn ngăn cản sao ?” Tôi cau mày, lạnh lùng nhìn hắn.
“Phải. Ta muốn ngăn cản” Hắn bình tĩnh nói, “Thiên Vẫn, nàng không thể giết hắn”
Tôi bình tĩnh đợi hắn nói.
“Nàng không thể giết hắn” Hắn chỉ lặp lại câu nói này, đột nhiên hắn cười, “Thiên Vẫn, nàng có từng yêu ta không ?”
Yêu ? Một từ quá xa vời ?
Tôi không lắc đầu cũng không gật đầu.
Có lẽ, tôi thực sự đã từng yêu Huyền Thần Y.
Minh Sát nhìn tôi, trong mắt có tia thương cảm.
Huyền Thần Y cười khổ : “Thiên Vẫn, bọn ta ai cũng muốn có được tình yêu của nàng. Nhưng, người nàng thực sự yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thoi-khong-tu-la-chi-nu/1167020/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.