🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kỳ kinh nguyệt của nàng lại đến vào lúc này à?

Quan trọng là chăn cũ bên dưới cũng bị vạ lây.

Nhân lúc Tử Du chưa dậy, Cố Tâm Nguyệt vội vàng đun nước nóng, chạy vào không gian vệ sinh sạch sẽ, sau đó trực tiếp thay băng vệ sinh ban đêm đã tích trữ trước đó.

Lúc nàng ra ngoài thay quần áo, Tử Du cũng bị tiếng động của nàng đánh thức.

Cố Tâm Nguyệt vội vàng bế Tử Du lên, nhanh chóng mặc quần áo cho cô bé.

Sau đó, nàng vội vàng kéo chăn bên dưới ra, định lát nữa sẽ tự mình lén giặt.

Tử Du nhìn cảnh tượng quen thuộc, cô bé ngơ ngác, sau đó sờ quần mình, nghi ngờ hỏi: "Mẫu thân, hôm nay con không tè dầm mà?”

Cố Tâm Nguyệt có chút ngượng ngùng: "Không phải con, là mẫu thân làm bẩn."

Tử Du bừng tỉnh: "Mẫu thân... mẫu thân cũng tè dầm à?"

Cố Tâm Nguyệt bị cô bé nói đến nỗi cười ha hả: "Không phải vì thế, là hôm nay trong người mẫu thân không khỏe, nên đã làm bẩn."

Tử Du còn quá nhỏ, Cố Tâm Nguyệt định đợi cô bé lớn hơn chút nữa rồi mới phổ cập kiến thức về phương diện này.

Nên nàng chỉ trả lời qua loa cho xong, rồi vội vàng trải lại chăn, lại lấy chiếc chăn bông mới hôm qua ra làm chăn.

Ai ngờ, nhân lúc nàng cúi xuống trải giường, Tử Du đã vội vàng chạy sang phòng bên.

Tống Dập vừa mới thức dậy thay quần áo thì thấy Tử Du vội vàng chạy đến, nhỏ giọng nói với mình: "Cha, hôm nay mẫu thân không khỏe, còn làm bẩn cả chăn nữa, cha mau sang xem đi."

Tống Dập vội vàng đứng dậy, hắn cũng không nghĩ nhiều, liền vội vàng chạy sang. Chẳng lẽ hôm qua nàng mệt quá hay sao?

Vừa vào phòng, hắn liền thấy một chiếc chăn cũ bị vứt sang một bên, còn Cố Tâm Nguyệt thì đang bận trải lại giường.

"Nàng không sao chứ?" Tống Dập vội vàng hỏi.

"Á?" Cố Tâm Nguyệt giật mình: "Không, không sao."

"Nghe Tử Du nói hôm nay nàng không khỏe?" Tống Dập vội vàng đi tới, quan sát sắc mặt của nàng.

Quả nhiên sắc mặt của nàng trông có vẻ tái hơn hôm qua một chút.

Cố Tâm Nguyệt ở thời hiện đại không hề bị đau bụng kinh, nhưng cơ thể này thì khác, không biết có phải do trước đây từng rơi xuống nước bị bệnh hay không, vừa rồi, lúc nàng cúi xuống trải hai chiếc chăn, liền thấy bụng dưới hơi đau.

Bị Tống Dập hỏi như vậy, nàng mới nhận ra mình có lẽ đang bị đau bụng kinh.

"Không sao, ta chỉ là hơi không khỏe, lát nữa nằm một lúc là được." Cố Tâm Nguyệt vừa nói, vừa lén nhìn chăn dưới đất, chỉ mong Tống Dập đừng phát hiện ra mới tốt.

Bằng không thì quá xấu hổ.

Tống Dập thấy sắc mặt nàng có chút hoảng loạn, hoàn toàn không giống với Cố Tâm Nguyệt luôn thản nhiên mọi ngày. Hắn không khỏi thấy khó hiểu.

Hắn lại nhìn kỹ chiếc chăn vừa thay trên đất, bỗng nhiên nhìn thấy một vệt đỏ tươi, lập tức hiểu ra.

"Nàng..." Tống Dập có chút lắp bắp: "Nàng vẫn nên nằm xuống đi, ta đi nấu bữa sáng."

Nói xong, Tống Dập mặt đỏ bừng cầm lấy chiếc chăn trên đất, định đi ra ngoài.

Cố Tâm Nguyệt xấu hổ đến mức suýt nữa thì c.h.ế.t tại chỗ.

Thấy hắn đi rồi, nàng mới yên tâm, thế là nàng lại nằm xuống.

"Bà dì" đến rất dữ dội, Cố Tâm Nguyệt nằm mãi nằm mãi, mí mắt không chịu được mà đánh nhau.

Trong cơn mơ màng, nàng bỗng nhiên nghe thấy có người khẽ gọi mình, Cố Tâm Nguyệt mới cố mở mắt ra: "Sao thế?"

"Nàng không sao chứ?rất thấy sắc mặt nàng không được tốt, dậy ăn chút cháo rồi ngủ tiếp đi." Tống Dập nói xong, quay người vào phòng mình, ôm một chiếc chăn ra, gấp thành hình vuông đặt sau lưng Cố Tâm Nguyệt.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.