Sáng hôm sau,
Mục Tử Ca uể oải nằm úp mặt xuống giường, mắt mở hờ hờ. Điều đầu tiên cô làm là kiểm tra điểm tích lũy – đã đạt đến 54 điểm.
“001, nâng cấp cho tôi mỗi dị năng thêm một cấp đi.”
Cô ra lệnh cho 001. Trong lòng vẫn cảm thấy có chút không thoải mái, cảm giác như mình đã dùng cả sinh mạng để đổi lấy số điểm này vậy. Linh hồn cô vẫn còn run rẩy đây này.
Giọng máy móc của hệ thống vang lên: 【Đã rõ! Hệ thống đã giảm bớt cảm giác đau nhức cho kí chủ, đây là phần phúc lợi miễn phí của hệ thống đó nha~】
Dị năng hệ Lôi được nâng từ cấp 2 lên cấp 3, tiêu hao 30 điểm. Dị năng hệ Mộc từ cấp 1 lên cấp 2, tiêu hao 20 điểm. Còn lại 4 điểm, cùng với một phần quà đi kèm.
Mười phút sau, Mục Tử Ca cảm thấy mọi mệt mỏi trong cơ thể tan biến hoàn toàn, cả người tràn đầy năng lượng, như thể cô có thể chiến đấu cả trăm trận mà không hề mệt mỏi.
Nếu anh ta còn dám giở trò lưu manh cô, hừ, đến lúc đó đừng trách cô không hạ thủ nương tình.
Mục Tử Ca khẽ bật cười, tâm trạng trở nên nhẹ nhàng hơn, cô lười biếng xoay người.
May mà Lãnh Thần Dực đã dậy từ sớm, nếu không cô sẽ cho anh một trận sét đánh anh đến choáng váng cho bõ ghét.
Bùm bùm! Một nghìn vôn! Lu-ba-can-chi!
“Bật quà tặng lên đi.”
Cô dựa vào đầu giường, chưa kịp mặc lại quần áo, cánh tay trắng mịn và xương quai xanh vẫn lộ ra, làn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-mat-the-khong-lam-nung-se-ngum/525567/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.