Không còn nghi ngờ gì nữa, đến sáng hôm sau, quả thực mắt của Sở Tương đã sưng lên, dù cô có luộc một quả trứng để cải thiện tình trạng nhưng cũng không có tác dụng gì.
Sở Tương cuộn mình trên ghế sofa chơi điện thoại, đang định đặt đồ ăn thì chuông cửa reo lên. Cô đi ra cửa, nhìn qua lỗ mắt mèo thấy người bên ngoài, Sở Tương bắt đầu đau đầu, nhưng vì tiếng chuông cửa liên tục vang lên, cô đành phải mở cửa.
Người phụ nữ đứng bên ngoài cửa ngay lập tức ôm lấy cô với đôi mắt đỏ hoe: "Tương Tương, thật là khổ cho con rồi!"
Sở Tương gượng cười trên khuôn mặt: "Dì Cố."
Trần Uyển Nhu, mẹ của Cố Giác, cũng xuất thân từ gia đình danh giá, tuy bây giờ đã lớn tuổi nhưng vẫn có thể thấy được bà ấy đã chăm sóc bản thân rất tốt, khí chất và dung mạo đều tuyệt vời, mối quan hệ với chồng cũng rất tốt, chỉ có một điểm không tốt là bà ấy đặc biệt cưng chiều con trai út Cố Giác.
Trần Uyển Nhu xót xa v.uốt ve khuôn mặt của Sở Tương: "Con đã gầy đi rồi, dì đã nghe nói đến chuyện ngày hôm qua rồi, là thằng bé Cố Giác làm sai, nó dám có dính líu với người phụ nữ khác ở quán bar đó, dì thực sự xin lỗi con."
Lời nói của Trần Uyển Nhu vô cùng chân thành, bà ấy cảm thấy rất có lỗi với Sở Tương vì những chuyện hoang đường mà đứa con trai út đã làm, vành mắt bà ấy cũng đỏ hoe, có vẻ như bà ấy đã khóc khá nhiều vì cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798888/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.