🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sở Hoài mới chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, cậu và Sở Tương có cùng sở thích, đó là chơi game. Sau khi Sở Tương dẫn cậu ra ngoài ăn một bữa, hai chị em trở về căn hộ, cùng cuộn tròn trên sofa, mỗi người cầm một cái điện thoại để chơi game liên minh.

Sở Hoài đi rừng, còn Sở Tương đi hỗ trợ. Nhưng để mà nói thì trình độ của Sở Tương không phải là đỉnh cao gì đó, mà là thảm hại đến cực điểm. Cô thuộc dạng người vừa gà vừa mê chơi. Nếu có ai dám chửi cô, Sở Hoài sẽ lập tức mở mic, kèm theo âm thanh "penta kill" trong game để phản dame.

Sở Tương cảm thấy nuôi đứa em này không uổng công, quả thực không uổng phí việc cô toàn chia đồ ăn ngon cho nó hồi còn bé.

Vì chơi hỗ trợ nên cô bám sát vào người đi rừng, hiện tại Sở Hoài đang lang thang trong rừng đối phương, cô rảnh đến mức duỗi chân đá đá cậu em bên cạnh, rồi hỏi: "Dạo này học hành sao rồi?"

Mắt Sở Hoài vẫn dán vào màn hình điện thoại, không ngẩng đầu: "Ổn lắm."

Sở Tương liếc cậu một cái: "Chị mày học đại học top đầu cả nước đấy, đừng để chị mất mặt."

Sở Hoài vừa nghe nhắc đến học hành là da đầu tê rần: "Biết rồi biết rồi. Mà chị, chị thả cái kỹ năng ra soi bụi rậm hộ em cái!"

Vừa nãy suýt chút nữa bị team địch phục kích chết rồi.

Sở Tương "chết tại chỗ", Sở Hoài nghiến răng: "Để em báo thù cho chị!"

Sau một loạt pha xử lý cực kỳ hoa mỹ, máu chỉ còn một vạch, vậy mà cậu vẫn có thể lật kèo giết ngược, khiến đối thủ phải spam 666.

Sở Hoài nhướn mày, ra vẻ đắc ý.

Nhưng đột nhiên Sở Tương thấy có gì đó không ổn. Theo nguyên tác, sau này nhà họ Sở bị hào quang nam nữ chính làm cho phá sản, dĩ nhiên, Sở Hoài cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

Kết thúc trận đấu, Sở Tương giật luôn điện thoại của Sở Hoài: "Được rồi, không chơi nữa, em phải học hành tử tế cho chị. Có gì không hiểu thì để chị dạy."

Sở Hoài ngớ người. Cậu đến đây là để trốn học thêm, ai ngờ chị gái lại bắt ép học hành?

"Chị à, chị đùa à? Chẳng phải chị nói hai ngày này dẫn em đi chơi cơ mà? Chị đâu có bảo là bắt em học!"

Sở Tương nghiêm mặt: "Không học hành đàng hoàng thì sao nên người? Không nên người thì lấy gì kế thừa tài sản của ba? Em không kế thừa được thì sau này chị sống sao đây? Chị còn trông vào em để hưởng phúc đó!"

Mắt Sở Hoài lập tức ánh lên vẻ hóng hớt: "Ba mình không được nữa rồi à? Em đã nói mà, hôm nay thì đi du thuyền với nữ minh tinh, mai lại dắt người mẫu ra đảo, ba già rồi còn không biết giữ gìn sức khỏe."

Sở Tương nghiêm túc nói: "Ba có còn được hay không thì chị không biết, nhưng chị lo lắng một ngày nào đó ba dắt một cô vợ bé trẻ măng về, rồi sinh thêm đứa con thứ ba thì sao? Khi đó, chẳng phải tài sản của chúng ta sẽ chia cho con của người phụ nữ khác à?"

Sở Hoài nhíu mày nghi ngờ: "Với cái cơ thể thận yếu của ba mà còn đẻ thêm được à?"

Sở Tương gõ vào đầu cậu một cái: "Nhỡ đâu chứ! Bây giờ công nghệ y tế phát triển thế kia, lỡ đâu ba bị vợ bé dụ dỗ làm thụ tinh ống nghiệm thì sao!"

Trước giờ Sở Hoài chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng giờ bị Sở Tương nói đến, cậu bỗng thấy tình hình nghiêm trọng thật sự.

Lúc Sở Thịnh ly hôn với vợ, Sở Tương mới sáu tuổi, Sở Hoài năm tuổi. Từ đó về sau, Sở Tương không ngừng nhồi vào đầu Sở Hoài một tư tưởng: Sau này em phải cố gắng thật nhiều, nắm trọn tài sản nhà họ Sở trong tay!

Sau này Sở Hoài sẽ phải ngày ngày đến công ty làm việc, đàm phán làm ăn, để tạo điều kiện cho Sở Tương ở nhà chơi điện thoại, xem TV, sống cuộc đời cá mặn.

Sở Hoài cảm thấy lời Sở Tương nói rất có lý — tài sản của ông già Sở vốn nên là của hai chị em họ, sao có thể để người khác chiếm được?

Để khiến Sở Hoài có động lực hơn, Sở Tương thuận miệng bịa đại: "Ba mình đi công tác nước ngoài chưa về, ai biết được ba có đi tìm người đẹp ở bên ngoài hay không, lỡ đâu lúc về ba dắt theo một cô vợ bé đang mang thai thì sao?!"

Sắc mặt Sở Hoài lập tức trở nên nghiêm trọng.

Sở Tương vỗ vai em trai, nói đầy cảm khái: "Em trai ngốc nghếch của chị, em phải nhìn nhận vấn đề này một cách nghiêm túc."

"Chị." Sở Hoài nghiêm túc hỏi: "Chị nói xem, bây giờ tụi mình nghĩ cách triệt sản ba thì có kịp không? Ví dụ như, ba bị tai nạn xe cộ, bác sĩ yêu cầu ký giấy, em nhân tiện bảo làm luôn phẫu thuật triệt sản..."

Sở Tương nhìn em mình với ánh mắt sửng sốt: "Sao em có thể nghĩ ra một chuyện... à không, tuyệt diệu như thế chứ!"

Sở Hoài nói: "Em nghe nói nhà họ Lê cũng làm như vậy đấy."

Sở Tương cũng từng nghe qua nhà họ Lê, nhưng cô không quen người nhà đó, cũng không rõ tình hình, bèn tiếp tục tẩy não Sở Hoài: "Dù sao thì, chỉ khi em mạnh mẽ lên thì mọi thứ tà ma ngoại đạo mới không có cơ hội ra đời. Em nghĩ xem, sau này chị kết hôn, nếu người ta biết chị có một em trai cực giỏi, bên nhà chồng sẽ không dám coi thường chị."

Sở Hoài nghĩ nghĩ, cảm thấy rất có lý. Dù sao có một người cha như Sở Thịnh cũng không phải điều đáng tự hào, chẳng lẽ lại để chị gái mình không có ai "chống lưng" à?

Sở Hoài lập tức cảm thấy gánh nặng trên vai rất lớn, cậu nắm lấy tay Sở Tương, trịnh trọng nói: "Chị cứ yên tâm, đợi em kế thừa tài sản của ba rồi, em nhất định sẽ làm ăn lớn mạnh, để chị sống một cuộc đời của trưởng công chúa thật vui vẻ và sung sướng!"

Sở Tương xúc động: "Không tệ, người trẻ thì nên có chí khí như vậy!"

Ở một hòn đảo nước ngoài xa xôi, Sở Thịnh đang tựa lưng vào ghế nằm, mắt nhìn các cô gái mặc bikini trên bãi biển, bỗng hắt xì một cái.

Trong hai ngày Sở Hoài ở lại, Sở Tương tiến hành "giáo dục tư tưởng" gần như tẩy não, nội dung chủ yếu là: Phải học hành chăm chỉ, tuyệt đối không được để tài sản của hai chị em rơi vào tay người ngoài. Cuộc đời cá mặn của Sở Tương sau này còn trông chờ vào cậu em trai này.

Sở Hoài viết hẳn một thời khóa biểu học tập ngay tại chỗ, thể hiện quyết tâm sẽ nghe lời chị hết mực.

Sau khi tiễn Sở Hoài đi, Sở Tương cũng bắt đầu bước vào đợt huấn luyện quân sự ở trường đại học.

Dù các nữ sinh đã cố gắng chống nắng đủ kiểu, vẫn khó tránh khỏi việc bị cháy nắng và đen đi. Thỉnh thoảng, Sở Tương gặp Mạnh Thất Nguyệt ở căng tin, trông cô nàng xanh xao như bị lột da, mặt mũi phờ phạc.

Hai cô "bạn thân" chỉ giả vờ không nhìn thấy nhau, phớt lờ đối phương rất ăn ý. Dù sao thì, cả thể chất lẫn tinh thần đều cạn kiệt, ai còn hơi sức mà chơi trò tình chị em plastic nữa.

Sở Tương học lớp Ngôn ngữ và Văn học Trung Quốc 1, trong lớp nữ nhiều nam ít, không nghi ngờ gì nữa, Sở Tương chính là tâm điểm chú ý, vì ngay từ ngày nhập học, cô đã từng gây sốt nhẹ trên diễn đàn trường.

Trong lớp có vài nam sinh lấy lý do là bạn học để xin số liên lạc của cô.

Sở Tương chớp chớp mắt, ngây thơ nói: "Tớ ở trong nhóm lớp đấy. Nếu cậu có việc gì cần liên hệ thì có thể nói trong nhóm lớp mà."

Nam sinh đó lập tức biết điều mà rút lui, cũng nhờ vậy mà tạm thời những cậu bạn khác đang muốn thử cũng không dám manh động nữa.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.