y ông cụ nhà họ Cố đã đưa bà cụ về nhà cũ ở. Bác sĩ nói tinh thần của bà cụ rất bất ổn, "bất ổn" là cách nói nhẹ nhàng, thực chất thì bà ta đã phát điên rồi.
Bà ta thấy ai cũng la hét, hễ có ai nhắc đến con trai thì lập tức bật khóc như phát cuồng. Nghe nói câu bà ta nói nhiều nhất mỗi ngày là: "Cứu tôi với."
Nhưng ông cụ chỉ nói rằng bà ta bị cú sốc tinh thần quá lớn sau vụ tai nạn của con trai họ.
Hai người đã là vợ chồng mấy chục năm, luôn kính trọng nhau như khách, ông cụ lại luôn chăm sóc bà ta tận tình. Không ai nghi ngờ lời ông cụ nói cả.
Dù có người khuyên ông cụ nên đưa bà ta vào viện dưỡng lão, nhưng ông cụ vẫn không nỡ rời xa bà ta, chỉ mỉm cười nói sẽ đưa bà ta về nhà và chăm sóc bà ta thật tốt.
Không biết bao nhiêu y tá trẻ ở bệnh viện đã cảm động vì tình cảm của cặp vợ chồng già này. Ông cụ vừa giàu có, vừa có tình có nghĩa. Nếu sau này họ cũng có được một người chồng như vậy lúc tuổi già thì tốt biết mấy.
Sở Tương đang trò chuyện với Cố Triều Dương trong phòng khách, thì ở tầng trên, trong căn phòng khép kín, lại là một khung cảnh hoàn toàn khác giữa cặp mẹ con.
Trần Uyển Nhu ngồi bên mép giường, rõ ràng là đêm qua bà ấy đã không nghỉ ngơi tốt, khuôn mặt mệt mỏi, thần sắc tiều tụy. Gặp phải chuyện như vậy thì ai mà nghỉ ngơi yên ổn được chứ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798964/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.