Khi thấy Cố Triều Dương và Cố Hành đến, Trần Uyển Nhu vẫn không tỏ tí thiện ý nào, bà ấy lập tức quay mặt đi, lạnh lùng nói: "Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh nữa. Có gì thì chờ tôi tìm được luật sư ly hôn rồi anh hãy nói chuyện với luật sư của tôi."
Cố Triều Dương dịu giọng: "Chúng ta nói chuyện riêng một lát đi."
Trần Uyển Nhu vẫn cứng rắn: "Tôi với anh chẳng còn gì để nói hết."
Lúc này, Sở Tương lặng lẽ bước đến bên cạnh Cố Hành, anh nắm lấy tay cô. Cô nhẹ giọng nói: "Em cảm nhận được mẹ anh vẫn còn tình cảm với ba anh. Anh định khuyên họ ly hôn hay hòa giải? Em sẽ giúp anh."
Cố Hành bật cười: "Em chỉ giỏi hóng chuyện, không sợ loạn à? Mình ra ngoài đi dạo một lát nhé."
Đối với anh bây giờ, ba mẹ có ly hôn hay không cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống. Còn chuyện tình cảm phức tạp giữa họ thì anh không định can thiệp, mọi thứ cứ để họ tự quyết định.
Sở Tương đi theo Cố Hành ra ngoài. Chưa đi được mấy bước, không biết hai người phía sau đã nói gì mà Trần Uyển Nhu đột nhiên hét lên: "Cố Triều Dương! Anh thả tôi ra!"
Sở Tương không kìm được sự tò mò, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Uyển Nhu bị Cố Triều Dương nắm chặt cổ tay, gương mặt đầy giận dữ.
Bà ấy gào lên: "Không phải anh hướng Phật à? Tâm thanh ý tịnh cơ mà? Tôi thấy trước giờ anh cứ tỏ vẻ định rút lui khỏi trần thế, bây giờ thế này là sao?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-truyen-nguoc-cu-roi-bi-boss-phan-dien-bam-dinh-khong-ngung/2798963/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.