Vừa nghe có thể nếm thử, nam nhân trung niên lập tức nói: "Vậy ngươi cũng phải múc cho ta một cái.
"
Trần Hi lập tức lên tiếng: "Yên tâm, chắc chắn sẽ rất thêm cho thúc, nhà ta làm ăn buôn bán, quyết không để khách thua thiệt.
"
Nam nhân trung niên lúc này mới cảm thấy thoải mái trong lòng một chút.
Khi mang sủi cảo lên cho nam nhân trung niên, Trần Hi bưng cái thêm một chén nhỏ cho Tam Hào, bên trong có hai cái sủi cảo: "Tiểu ca cũng có phần nếm thử miễn phí này.
"
Tam Hào ăn ngon, cũng không để ý hai cái sủi cảo, nhưng nhìn thấy sủi cảo được bưng lên, ấn tượng đối với sủi cảo canh chua cay của Trần Ký này tốt hơn vài phần.
"Tiểu nương tử này, phúc hậu, biết làm ăn.
"
Nam nhân trung niên ôm tâm tình thử xem, trước tiên múc một ngụm canh lên nếm thử.
Nhất thời kinh hãi.
"Cũng cho ta thêm một chén lớn!"
Đại nam nhân kia sau khi nếm sủi cảo miễn phí, đặt bao tải trên vai xuống đất, ngồi phịch xuống, giọng nói sang sảng át cả sự ồn ào xung quanh.
"Được rồi! Cho một bát bánh sủi cảo canh chua lớn!"
Trần Hi cười lớn, lên tiếng đáp, tiếng còn to hơn, thu hút không ít người nhìn sang.
Động tác trên tay Trần Hi làm sủi cảo không ngừng, sau khi đếm đủ, thì đảo qua nồi nước đang sôi trào, sau đó đậy nắp lại…
Động tác nhanh nhẹn liền mạch lưu loát, nhìn rất sạch sẽ lưu loát.
Nồi nước được đun sôi, Trần Hi mở nắp nồi lên, hơi nóng bốc lên mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/2779650/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.