Chương 22: Đã hôn nàng
(Editor: tác giả nói chậm nhiệt mà sao mới chương 22 đặt cái tiêu đề hết hồn luôn á)
Đoàn người rất nhanh đã tiến vào địa phận Lịch Châu, muỗi mòng trên đường ngày một nhiều hơn, nhất là khi đi qua những khu rừng rậm, chỉ trong chốc lát, trên người đã bị đốt thành từng cục lớn, vừa đỏ vừa sưng, ngứa không chịu nổi.
Các nữ quyến và phạm nhân đều lần lượt đội mũ chống muỗi, nhưng những vùng da hở như tay và chân vẫn không tránh khỏi bị đốt.
Đêm xuống, bất kể là ở trạm dịch hay ngủ ngoài trời, muỗi mòng kéo thành đàn, không chỉ đốt người mà còn vo ve ầm ĩ, cho dù có đội mũ chống muỗi cũng khó mà phòng hết được.
Trước mắt lại bắt đầu bước vào mùa hạ. Khí hậu vùng duyên hải phía Đông vừa ẩm vừa nóng, nếu không muốn bị muỗi đốt thì phải trùm chăn kín mít, nhưng trùm như vậy thì miệng mũi không thông khí, ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ.
Mùng chống muỗi thời kỳ đầu còn chưa xuất hiện dạng màn sa, đều là loại màn vải dày, trùm kín không thoáng khí.
Tệ hơn nữa là hiện nay triều đình không cấp ngân sách, tài chính địa phương cũng không đủ gánh vác chi phí của trạm dịch, mọi nguồn chi tiêu chủ yếu đều dồn vào việc trang bị ngựa, còn ăn ở thì không đảm bảo nổi, đừng nói tới màn sa, đến cả giường có màn vải cũng chưa chắc có, mọi thứ đều phải tạm bợ mà chịu đựng.
Đặc biệt vùng trạm dịch ở Lĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-cung-tinh-dinh-trong-trot-dung-co-do/2918510/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.