Nha môn Phong Nhạc huyện.
Một vòng lớn bá tánh rướn cổ muốn ngó vào bên trong, đại điển thu quyết nói hủy là hủy, chuyện này chắc chắn không đơn giản.
Nghe nói có người muốn tố cáo huyện thừa của huyện, dân chúng trên mặt ai nấy đều lộ vẻ không thể tin nổi, dù sao dân cáo quan xưa nay vốn chẳng có kết cục tốt đẹp, huống hồ huyện thừa này lại không phải ai khác, mà là người của Khổng gia, Khổng thị nhất tộc đã bám rễ ở thành Phong Nhạc mấy chục năm nay.
Mọi người vừa kinh ngạc, lại không nhịn được lo lắng cho tiểu phụ nhân kia.
"Thôi, bị oan thì cứ cho là oan, may mà hai ngươi còn giữ được mạng sống, nếu thật sự tố cáo lên trên thì e rằng cái mạng nhỏ này cũng chẳng còn."
"Chi bằng nghe bọn ta khuyên, mau đưa hài tử trở về nhà mà sống cho yên ổn."
"Thời buổi này dân cáo quan chưa từng có ai thắng, cuối cùng người nào mà chẳng rơi vào kết cục bi thảm, ôi--"
"Quan lại bao che nhau, có tố cũng không thắng."
"Theo ta thấy mọi người cũng đừng nản lòng, bây giờ ngồi trên ghế là Thu đại nhân, Thu đại nhân đã có thể đình chỉ xử trảm, thì sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
"Dù gì Thu đại nhân cũng chỉ là người mới trên quan trường, đấu sao lại mấy cái lão cáo già."
"Mau nhìn mau nhìn, họ dẫn tiểu phụ nhân kia vào rồi--"
"Đi, đi xem thử--"
Hơn trăm người như thủy triều đổ dồn về phía cửa đại đường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-cung-tinh-dinh-trong-trot-dung-co-do/2918574/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.