Tiêu Yến Ninh biết chuyện này sẽ khiến lòng Lương Tĩnh dậy sóng. Tây Khương là kẻ thù của y, cướp đi phụ thân và hai người ca ca, để lại mẫu thân y góa chồng, mất con. Thù sâu như biển máu! Không một ai có thể đứng trước Lương Tĩnh mà bảo y bình tĩnh được.
Tiêu Yến Ninh hiểu nỗi khao khát báo thù của Lương Tĩnh. Dù hắn thường xuyên ra ngoài bầu bạn, cũng chẳng thể xoa dịu được hận thù trong lòng y. Những năm qua, hắn chỉ biết cố gắng giữ y, không để y bị kẻ khác lôi kéo vào con đường sai trái.
Mọi tâm trạng của Lương Tĩnh, Tiêu Yến Ninh đều thấu hiểu. Nhưng hắn vạn lần không ngờ, Lương Tĩnh không chỉ mất ngủ vì kích động, mà còn muốn ra chiến trường.
"Ngươi nói gì?" Tiêu Yến Ninh nghi ngờ tai mình có vấn đề, nghe nhầm lời. Hắn nhìn Lương Tĩnh, giọng ngơ ngác hỏi lại.
"Lần này, ta muốn đến Tây Cương." Lương Tĩnh tránh ánh mắt hắn, nhìn về hướng Tây, ánh mắt mang vẻ trầm ổn, lạnh lùng và phấn khích của một người trẻ tuổi. Y muốn kiềm chế ánh mắt mình, nhưng thù giết cha anh, theo năm tháng chẳng hề phai nhạt, chỉ càng thêm khắc sâu.
Những đêm khuya tĩnh lặng, Lương Tĩnh giật mình tỉnh giấc, tim đập thình thịch, luôn nghĩ đến việc báo thù cho phụ thân và các ca ca, nghĩ cách trục xuất lũ Tây Khương khỏi Thanh Châu. Những hình ảnh máu me chẳng khiến y sợ hãi.
Nhưng y không muốn để Tiêu Yến Ninh thấy những suy nghĩ đáng sợ ấy. Tiêu Yến Ninh là hoàng tử, như vầng trăng sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-lam-hoang-de/2981299/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.