Ngoài kinh thành mười dặm, Thập Lý Đình lặng lẽ đứng giữa con đường đất vàng trải dài. Cấm quân xếp hàng chỉnh tề, cờ xí tung bay phần phật, áo giáp sắt vang lên từng nhịp kiên cố. Văn võ bá quan chia hai bên, thần sắc nghiêm trang, không khí trang trọng bao trùm.
Chẳng biết thời gian trôi qua bao lâu, từ xa khói bụi dần nổi, tiếng vó ngựa từ mờ nhạt đến gần, đội quân chiến thắng trở về kinh đô. Người dẫn đầu chính là Liễu Tông, Bộ Binh Thượng thư kiêm Đại tướng quân Tây Bắc. Hắn mặt mày nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén như ngọn lửa. Phía sau, đội thân binh áp giải hàng chục quý tộc Tây Khương tóc tai rối bời, tay bị trói chặt, cúi đầu lặng lẽ bước đi.
Trước đội nghi thức nghênh đón, Liễu Tông dẫn chúng tướng nhảy xuống ngựa, Tần Truy – Người đứng đầu thủ phụ Nội Các – cùng bá quan cầm tiết đứng trang nghiêm, tiếng trống nhạc vang dội.
Liễu Tông cùng các tướng hướng về phía hoàng thành quỳ lạy, đồng thanh hô vang: "Hoàng thượng vạn tuế!" Âm thanh như chuông đồng, khí thế tựa cầu vồng, khiến lòng các quan viên tại trường dâng trào xúc động.
Tần Truy bước tới, thay mặt hoàng đế tuyên lời an ủi: "Hoàng thượng có chỉ, chư vị vì nước tận lực, vất vả rồi!" Nói xong, hắn tự tay đỡ Liễu Tông đứng dậy, biểu thị ân sủng của hoàng đế. Liễu Tông khiêm tốn đáp rằng đó là phận sự, không dám nhận công, rồi theo lực đỡ của Tần Truy đứng thẳng người.
Tiêu Yến Ninh không đích thân ra ngoại thành đón Liễu Tông. Hắn đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-ve-co-dai-lam-hoang-de/2981388/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.