Tô Việt lập tức phân phó gã sai vặt đổi cỗ kiệu, mời Tĩnh thiếu gia cùng Tô Mạt đến Nhã Uyển trước làm quen một chút, sau đó mới đi gặp lão phu nhân.
Vì Tĩnh thiếu gia không muốn gây chú ý, Tô Trì tự nhiên biết ý tứ của hắn, cũng không nói cái gì, chỉ nói là một người bạn tốt trên kinh thành, tiện đường lại đây du ngoạn, không dám để lộ thân phận thật của Tĩnh thiếu gia.
Tô phủ vẫn như cũ hiên ngang tráng lệ, khí thế phi phàm, cho dù Tô Mạt nay ở khách viện này, nhưng cũng cực kỳ lịch sự tao nhã.
Bởi vì Tĩnh thiếu gia chỉ dẫn theo bốn nam nô bộc tùy thân, cho nên Tô Việt liền sai đại nha đầu theo sát bên mình là Quế Ngọc cùng Vương mụ mụ qua đó hầu hạ. Cho dù đại ca không nói, Tô Việt từ thái độ của bọn họ liếc mắt một cái cũng nhìn ra thân phận Tĩnh thiếu gia không hề nhỏ, tự nhiên sẽ không thất lễ.
Lúc Tô Mạt đem cái khăn che mặt tháo xuống, Quế Ngọc cũng sửng sốt một chút, chả trách thiếu gia nói vị tiểu thư này diện mạo giống với các vị tiểu trong nhà, quả đúng như vậy.
Tô Mạt không có chút xấu hổ nào, ngồi trên chiếc ghế rộng thùng thình lắc lư chân, câu được câu không tùy tiện hỏi thăm tình huống của Tô phủ.
Quế Ngọc tầm mắt lại bị Tĩnh thiếu gia hấp dẫn, tuy rằng thoạt nhìn tuổi không lớn, nhưng cái loại khí thế sắc bén này lại làm cho người ta cực kỳ rung động, nàng vội vàng cúi đầu, lúc trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357465/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.