Nói xong hắn liền dập đầu, sau đó đứng dậy, nhấc chân bước đi, cũng không quay đầu lại.
Ở trong lòng hắn, đã không muốn so đo cái gì nữa.
Nay hắn không so đo với mẫu thân ai đúng ai sai, chỉ cần bảo hộ tốt người hắn quan tâm lo lắng là tốt rồi.
Đương nhiên cũng không có đi đến phòng của Tô Hinh Nhi hỏi tội.
Kim Kết nhìn thấy bóng dáng của Tô Nhân Vũ, lập tức trở về bẩm báo,“Đại tiểu thư, ngũ tiểu thư, lão gia đến.”
Đại tiểu thư lập tức nói:“Ta đi về phòng của ta.”
Vừa nói xong liền bước đi.
Tô Mạt giữ chặt tay nàng ta, tha thiết nhìn nàng ta,“Tỷ tỷ, đừng đi.”
Đại tiểu thư đối diện với đôi mắt đen bóng của nàng thì mềm lòng, gật đầu, ngổi trước thư án, lẳng lặng đọc sách.
Tô Nhân Vũ từ bên ngoài đi vào, lúc đặt chân vào phòng, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị đã đổi thành hơi mỉm cười.
“Đọc sách gì vậy?”
Hắn chủ động mở miệng.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư đều là ngẩn ra, hắn thế nhưng không uy nghiêm nữa, ngược lại bỏ đi tư thế kiêu căng hang ngày, bày ra bộ dáng phụ thân ôn nhu, làm cho người ta không quen.
Đại tiểu thư đứng dậy, đem sách mở ra, Tô Nhân Vũ thấy đó là bản Chiến Quốc sách.
Đại tiểu thư vội hỏi:“Là ngũ muội muội xem.”
Trong mắt Tô Nhân Vũ sáng ngời, nhìn về phía Tô Mạt, Tô Mạt lại nói:“Ta là tùy tiện lật thôi, đọc không hiểu, liền vất ở nơi đó.”
Đương nhiên sẽ không để Tô Nhân Vũ biết nàng cùng tứ tiểu thư có chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2357604/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.