🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hình chưởng quầy nghĩ đến đám trẻ ở quê nhà đều phải tìm việc để làm, lần này giải quyết được tất cả, đương nhiên là vô cùng tốt.
Đến lúc đó mọi người từ trên xuống dưới đều phải cảm kích hắn.
Hắn choáng váng đầu óc cứ như đang nằm mơ vậy, hèn chi buổi sáng hôm nay Hỉ Thước líu ríu kêu, hơn nữa mí mắt trái cứ giật liên tục.
Thì ra là có hi vọng trong phút chốc, sương mù ảm đạm cũng tan đi, ánh mặt trời chiếu khắp nơi.
Hắn lập tức phân phó tiểu nhị duy nhất còn ở lại,“Đi, không buôn bán nữa, dỡ biển hiệu xuống, chúng ta tìm người hỗ trợ vẩy nước quét sân nhà, sơn sửa lại cửa hàng.”
Tuy rằng cũng không biết ông chủ mới bán cái gì, bên trong cửa hàng phải làm như thế nào.
Nhưng bên ngoài cửa hàng cũ hay mới hắn vẫn là có thể quyết định được.
Sửa sang lại cho mới, cũng là cảnh tượng mới.
Rời Hình gia đi, Tô Mạt cùng Tô Việt hành lễ với Hoàng Phủ Giác,“Ngũ công tử đây là muốn đi đâu?”
Hoàng Phủ Giác ôn nhuận cười, nhìn Tô Mạt,“Nghe nói ngươi muốn đi tìm cửa hàng, ta là hoàng thượng đưa cho người làm chân sai vặt đương nhiên không thể thiếu phần ta tới coi xem sao. Nếu không lão gia tử hỏi đến, chẳng phải là cái gì cũng không biết sao.”
Nói xong hắn ha ha cười.
Tô Mạt bĩu môi, hoàng đế muốn hỏi, hắn tùy tiện phái gã sai vặt tìm hiểu là rõ ràng ngay thôi?
Không nhất định phải tự mình đến?
Không chừng là tới giám thị nàng.
Hoàng Phủ Giác nhìn thấy biểu tình biến hóa trên mặt nàng, cũng không quản, cười nói:“Ta mời khách, đi Túy Hương lâu uống vài chén đi.”
Tô Mạt nhìn Tô Việt liếc mắt một cái, nói:“Nhị ca, ngươi cùng Ngũ công tử đi uống rượu đi, cho ta một ít thời gian riêng được không hả?”
Ý tứ này muốn nhị ca che giấu giúp nàng.
Trên mặt Hoàng Phủ Giác lộ ra biểu tình bất đắc dĩ, lại bị tiểu nha đầu này lợi dụng.
Nàng ta muốn đi tìm Hoàng Phủ Cẩn, kết quả còn phải lấy hắn ra làm vật che chở.
Hắn hơi hơi cười nhìn nàng,“Nha đầu, cũng không phải không được, nhưng ngươi lấy cái gì để cảm tạ ta?”
Tô Mạt giơ giơ mi lên, cất giọng thanh thúy nói:“Ngươi nghĩ đi, phàm ta có, ta có thể cho ngươi, tuyệt đối không tiếc.”
Nói xong nàng lôi Kim Kết nhảy lên xe ngựa, kêu xa phu đánh xe đi Lâm Giang Vương phủ.
Lăng Nhược ở bên ngoài chờ nàng, đem nàng ôm xuống xe, đi vào theo cửa hông bên cạnh.
Tô Mạt cười nói:“Tĩnh thiếu gia đang làm cái gì?”
Lăng Nhược nhấp mím môi, thấp giọng nói:“Uống rượu.”
Tô Mạt nhíu mi, hắn mới nhiêu tuổi chứ, cứ có việc hay không có chuyện cũng đều uống rượu?
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.