Hoàng đế quay đầu nhìn Lưu Ngọc,“Có cái gì lấy tới đây cho trẫm xem?”
Lưu Ngọc cầm tấu chương đi đến trước ngự án, cung kính đưa cho hoàng đế.
Tô Mạt lén nhìn thoáng một cái, tấu chương là của Hoàng Phủ Cẩn tự tay viết, bèn đoán chắc chắn là chuyện trọng yếu.
Bởi vì thường là, Hoàng Phủ Cẩn không tự mình viết tấu chương, hơn phân nữa đều là phụ tá trong phủ chấp bút.
Hoàng đế cũng cho phép, bất quá vì thể hiện sự cung kính đối với phụ hoàng, bình thường chúng hoàng tử cơ bản đều tự mình viết, trừ tình huống đặc biệt.
Hoàng đế mở tấu chương, một cuốn là thỉnh an, nội dung có mấy câu thực ngắn gọn khác biệt với những cuốn khác, tình cảm sướt mướt.
Một cuốn khác -- vừa nhìn thấy mấy chữ quan trọng, hoàng đế thiếu chút nữa muốn đứng bật dậy.
Tên Hoàng Phủ Cẩn này, hắn thật đúng là dám mở miệng, sau chuyện mình tứ hôn bị phá vỡ đó, Tống gia tiểu thư bị bọn họ “Vợ chồng son” bọn chúng hợp tác loại ra.
Chưa được vài ngày, hắn thế nhưng liền không biết ngượng dâng tấu chương yêu cầu phụ hoàng cho hắn “Mượn danh phụ hoàng” đi Tô gia cầu hôn.
Hơn nữa, Hoàng Phủ Cẩn nghĩ rất chu đáo, liên tiếp đề cập mình ở trong nhóm hoàng tử tuổi tác đã lớn, nhưng Tô Mạt ở Tô gia lại nhỏ nhất, hắn có thể chờ nàng ba năm, chỉ đính hôn trước.
Hắn đính hôn xong, sẽ không chậm trễ việc hôn nhân của thái tử.
Ngoài ra Tô Mạt cũng chưa thành thân, sẽ không tranh giành với nhị tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358617/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.