Nàng nhìn đại tiểu thư một cái, nói nhỏ:“Tỷ tỷ, tỷ đi Hậu Tráo lâu nói chuyện với tam tỷ, hay theo ta trở về?”
Đại tiểu thư liếc nàng một cái, khóe miệng hơi cong, mang theo ý cười,“Ngươi bỏ về được sao? Chỉ sợ muốn đi Tề vương phủ.”
Tô Mạt cắn môi, chun cái mũi lại,“Tỷ tỷ cũng trêu ghẹo ta. Chỉ sợ lão tổ mẫu tiến cung là vì thương lượng việc hôn nhân cho tỷ tỷ đó.”
Đại tiểu thư sắc trắng bệch, Tô Mạt vừa thấy lập tức cảm thấy không tốt, khẳng định không phải đơn giản như nàng vẫn nghĩ như vậy, nàng cầm lấy tay đại tiểu thư, kéo theo ra sau viện.
Vào tới cửa viện, nàng phân phó mụ mụ đóng cửa lại.
Tô Mạt lôi kéo đại tiểu thư ngồi ở đình, sắc mặt nghiêm túc hỏi:“Tỷ tỷ, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ chúng ta cũng có chuyện không thể nói sao?”
Đại tiểu thư cắn môi, sau một lúc lâu, mới buồn bã nói:“Ta làm sao có thể không thể nói với ngươi, ta sợ ngươi tức giận.”
Tô Mạt ngồi ở bên cạnh nàng, nắm tay nàng, kiên định nói:“Tỷ tỷ, ngươi là tỷ tỷ tốt nhất của ta, ở trong lòng ta, ngươi và phụ thân quan trọng như nhau. Chẳng lẽ ngươi cảm thấy nếu ngươi không vui vẻ, ta sẽ vụng trộm vui vẻ một mình sao?”
Tuy rằng nàng rất muốn đi tìm Hoàng Phủ Cẩn, nhưng không có nghĩa là lúc tỷ tỷ có chuyên tâm sự, nàng sẽ để tỷ tỷ cô đơn.
Đại tiểu thư ôm lấy Tô Mạt, cằm để ở trên đầu vai của nàng, thanh âm nhẹ nhàng nói,“Mạt nhi, ngươi có biết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358656/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.