Tô Mạt nhìn biểu tình của đại tiểu thư, nàng cúp xuống hàng lông mi, cái mũi thẳng xinh đẹp, làm nổi bật chiếc cằm thanh tú.
Vẻ khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng kia dung hợp thản nhiên với sự ưu thương, có một loại không thể nắm trong tay vận mệnh của chính mình, muốn phản kháng, lại vô lực, khiến cho người ta có một loại cảm giác kinh diễm của đầu tháng ba im lìm vắng vẻ.
Tô Mạt trong lòng cả kinh, nắm chặt tay nàng, cười nói:“Chờ lão tổ mẫu trở về, chúng ta sẽ hỏi cặn kẽ một chút. Ta sẽ sai người đi tìm hiểu Tần công tử phẩm mạo ra sao.”
Đại tiểu thư bắt lấy tay nàng, nhẹ nhàng mà lắc đầu,“Ta...... hay là không cần đi hỏi thăm.”
Lệnh của cha mẹ lời của mai mối, cho dù đã biết vị hôn phu là cái dạng người gì, có năng lực như thế nào?
Nếu là ôn nhu tuấn tú, cũng coi như ổn.
Nếu là bề ngoài ôn hòa, sau lưng thô tục, thậm chí -- ngược đánh thê thiếp, thì có thể làm gì khác chứ?
Huống hồ, có mấy tên công tử thế gia là có thể bị người ta nhìn thấy tật xấu ở vẻ bề ngoài a?
Tô Mạt khuyên giải an ủi nói:“Tỷ tỷ, nếu là trước đây, ngươi chỉ có thể nghe theo trưởng bối trong gia tộc an bài. Nhưng hiện tại có ta, ta sẽ không để ngươi gả cho người ngươi không thích đâu.”
Nhìn trong mắt đại tiểu thư hiện lên một chút ánh sáng, Tô Mạt trong lòng khẽ động, không khỏi hỏi:“Tỷ tỷ, ngươi có người trong lòng?”
Tô Mạt dù sao cũng là nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2358659/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.