Hắn luôn cảm thấy Tô Nhu Nhi sẽ gả cho mình làm thái tử phi, hắn thấy không xấu, nàng mềm mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.
Hắn nghe phụ hoàng nói với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng sắp gả cho nam nhân khác, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.
Thật giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.
Loại cảm giác này nói không nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.
Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý thì Tô Nhân Vũ có chịu không?
Hắn học tập biện pháp của Tô Mạt, không thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.
Hắn cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.
Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.
“Có lẽ Tần phu nhân không biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư đã có người khác.”
Thái tử hừ một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.
Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa nói: “Thái tử điện hạ sao lại nói như vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nói nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh dự của một thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà nói, danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”
Thái tử lạnh lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn hắn buông tha cho vinh hoa phú quý, trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà chết không lấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2359049/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.