Tô Nhân Vũ nhìn hắn với ánh mắt khinh bỏ, ông thật nghi ngờ đó có phải là con ông hay không, vung tay chặn lại hòn đá, giọng nói của ông không còn chút tình cảm nào nói: "Cho ngươi suy nghĩ một đêm, hoặc là cút ra ngoài, hoặc là ngoan ngoãn ở nhà."
Nói xong ông tức giận xoay người rời đi.
Tô Trì vô cùng tức giận, gặp người liền đánh, cầm được thứ gì liền đập.
Nhìn bộ dạng điên cuồng của hắn, Tô Việt cho người lên ngăn hắn lại nhưng đều bị đánh ngã.
Tô Việt nghĩ muốn mặc kệ hắn, ai ngờ Tô Trì đột nhiên điên cuồng nhào tới, nắm chặt cổ của Tô Việt.
Tuy Tô Việt có học chút võ công, nhưng chỉ là để rèn luyện thân thể, đâu phải là đối thủ của Tô Trì, lập tức bị hắn bóp chặt cổ.
Mà đám nha hoàn bà tử trong viện đều không phải là đối thủ của Tô Trì.
Tô Trì nghiến răng nghiến lợi nói: "Bóp chết ngươi, bóp chết ngươi, xem ngươi còn đắc ý được không. Tưởng rằng giẫm lên ta thì có thể ngồi lên vị trí đương gia sao? Tưởng ta sẽ để cho các ngươi có ngày an lành sao?"
Tô Việt giãy dụa, hít thở khó khăn, ra sức cạy tay hắn ra.
Tô Trì hận không thể bóp chết hắn ngay lập tức, đột nhiên trên tay bị vật gì đó đâm vào, giống như bị muỗi chích nhưng lại khiến hắn không thể không buông tay, Tô Việt được tự do, liền khom người ho khan.
Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn nhảy từ trên mái nhà xuống, đứng ở trong sân viện, nàng đi đến bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-du-long-hi-phuong-thien-tai-tieu-vuong-phi/2359849/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.