Âu Dương Phong khoanh tay đặt trước ngực, như cười như không mà nhìn hắn, nhàn nhàn nói: “Ngươi đoán thử xem?”
Độc Cô Lưu Vân đoán không ra, cũng lười đoán.
Nếu nội lực vẫn còn, vậy hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, phải tóm lấy Âu Dương Phong buộc y nói ra sự thật.
Nghĩ đến đây, Độc Cô Lưu Vân lập tức rút kiếm tấn công Âu Dương Phong.
Hắn vừa ra chiêu, chân khí trong cơ thế liền tăng tốc vận chuyển, lúc này mới phát giác ra trong đan điền hình như có một cỗ khí nóng lạ thường hòa lẫn với chân khí lưu chuyển qua kỳ kinh bát mạch, tuy nội lực không bị ảnh hưởng, nhưng vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.
Độc Cô Lưu Vân biết bản thân phải tốc chiến tốc thắng để tránh phát sinh sự cố, vì vậy liền vận công huýt sáo gọi Điêu Nhi trở về, đồng thời đẩy mạnh thế công, trường kiếm trong tay biến hóa thành ánh sáng cuồn cuộn đánh về phía Âu Dương Phong.
Âu Dương Phong vừa tránh né công kích của hắn vừa cười lạnh, nói: “Ngươi cứ vận công đi, càng vận công thì dược hiệu càng phát tác nhanh.”
Lúc này, Độc Cô Lưu Vân đã cảm nhận được cỗ khí trong đan điền càng lúc càng nóng, huyết mạch toàn thân như đang sôi trào lên, thậm chí trong lòng còn có một cảm giác nôn nóng không nói nên lời, liền giận tái mặt, hỏi: “Thuốc mà ngươi hạ rốt cục là cái gì?”
“Tàng Xuân Thảo.” Âu Dương Phong cười đến mức đôi mắt hoa đào phải cong lên, đắc ý nói: “Chính là mị dược. Tìm được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-thanh-than-dieu/2651285/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.