Trên giấy là hai đường đen, xanh, xen kẽ tất cả sự yêu hận nhân quả cả đời trước, quá khứ dây dưa thật thật giả giả.
Tống Dụ cúi đầu ngẩn ngơ nhìn, vẻ mặt vừa kinh sợ lại vừa mê man.
Cậu bị dọa sợ.
Tạ Tuy nói: “‘Sự khống chế ôn nhu’ rốt cuộc là do ai viết, cậu đọc được ở nơi nào, có thể nói cho tôi biết không, Dụ Dụ?”
Tống Dụ chân trần đặt ở trên thảm, cảm nhận được sự lạnh lẽo lan tràn toàn thân, đầu óc loạn tùng phèo.
Cậu mím môi, túm lấy tóc, trái tim hạ quyết định, cuối cùng chọn thẳng thắn nói rõ: “Mới đầu tớ cho rằng tớ không phải người của thế giới này.”
“Tớ là từ một thế giới khác nhìn thấy quyển sách này, ngủ một giấc, liền xuyên qua đây.”
“Có một thứ tự xưng là hệ thống, nó nói với tớ rất nhiều điều, đại ý là kêu tớ đi theo cốt truyện, nhưng mà tớ không nghe, tớ lựa chọn đến thành phố C tìm cậu, sau đó nó rất tức giận biến mất rồi. Lúc trở lại nó lại bảo tớ không được thích cậu, nhưng mà tớ vẫn như vậy, nó liền phẫn nộ rời đi.”
Tạ Tuy gật đầu một cái, ánh mắt ôn nhu
Tâm tình Tống Dụ chậm rãi ổn định, im lặng một chút. Những điều liên quan đến trả thù cùng hối hận trong miệng 008 cậu không có ý định nói cho Tạ Tuy, chỉ chăm chú, bình tĩnh bảo: “Tạ Tuy, nếu có một ngày, tớ đột nhiên hôn mê hoặc ngủ say, cậu đừng sợ, thời điểm đó tớ hẳn là đang gặp mặt Chủ thần trong miệng hệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-viet-thanh-truc-ma-phao-hoi-cua-van-nhan-me/100941/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.