Em thích nhảy dù cứ nhảy, anh sẽ giúp em đánh dấu phương hướng hạ xuống, khi em từ trên cao đáp xuống, biết trên mặt đất có người chờ em, có thể an tâm hơn.
Cô cho là những lời đó, chỉ nói là nói mà thôi. Cô biết có rất nhiều cô gái, bị hoa ngôn xảo ngữ của đàn ông lừa gạt, cho nên khi Đàm Hạ Thụ không chút do dự đem lịch trình hẹn hò của cô ghi vào PDA của anh, cô nhìn vào tròng mắt anh, nhìn thấy một loại ngoan cố, nhưng ôn nhu.
Cho đến lúc này, Hùng Bảo Bảo mới bắt đầu thật tình suy nghĩ muốn cùng người đàn ông này tìm hiểu. Có lẽ cô là thực chậm hiểu, cũng có thể cho đến lúc đó, cô mới cảm giác được, Đàm Hạ Thụ thật là một nam nhân đẹp mắt...
"Anh là bạn hắn?"
Bảo Bảo hỏi một thân ý phục đen – Hàn Chấn Thanh.
"Đúng."
Hàn Chấn Thanh lạnh nhạt nói.
"Rất tốt, đợi lát nữa có thể khiêng hắn về nhà."
"Tôi sẽ."
Hàn Chấn Thanh khóe miệng khẽ nhếch, cười dò xét nhìn Hạ Thụ.
Đinh, đinh....
Trên lôi đài, người chủ trì hướng về phía loa phóng thanh thông báo:
"Số hai mươi."
Hùng Bảo Bảo phút chốc đã nhảy lên lôi đài.
Con gái? Nhất thời mọi người xôn xao, người chủ trì quảng cáo:
"Các vị các vị, lôi đài lần đầu tiên có nữ nhân ra sân!"
Tiếng vỗ tay vang trời, các vị khách nam vội vàng gọi bạn gái bên cạnh đến xem. Sóng người vội ùa hướng lôi đài, mọi người xôn xao, hưng phấn muốn xem cuộc đấu giữa một nam tử hán cùng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyt-dung-noi-ta-yeu-han/567186/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.