Sáng sớm, có một cô gái mang cái đầu tóc phồng to, đứng ở trên sàn nhà cạnh giường, vẻ mặt ảo não.
"Nghĩ không ra, trời ạ, ta nghĩ không ra... Tối ngày hôm qua rốt cuộc tại sao?"
Hùng Bảo Bảo kêu thảm, trí nhớ giống như bị rút sạch một đoạn.
Hùng Hoa Anh bưng bát cháo đi vào, ngồi ở trên ghế bên giường.
"Ngày hôm qua ba bị con hù chết, hơn nửa đêm, có người gọi điện thoại tới mở đầu bằng một câu —— "xin hỏi bác có phải là thân nhân của Hùng Bảo Bảo không?". Wow liệt ~~ nghĩ đến con cùng với người khác đánh nhau, cảnh sát gọi điện thoại tới gọi ta đi bão lãnh!"
Hùng lão sư kích động vỗ bàn.
Trước đây, Bảo Bảo thời đi học thường xuyên phát sinh chuyện như vậy, bình thường cũng là vì giúp bằng hữu bị bắt nạt cùng người khác đánh nhau, đáng tiếc cô hữu dũng vô mưu, sau khi đánh xong, người cũng bị đưa vào cục cảnh sát. Cô còn từng bởi vì không ưa mấy tên thiếu niên lang thang bất lương khi dễ chó hoang, tiến lên ngăn cản, một lời không hợp mà đánh nhau.
Ai, chuyện này khiến cho Hùng Hoa Anh tức chết. Cô đem thiếu niên kia đánh cho giống như đầu heo, cha mẹ hắn lại là nghị viên, kiên trì đòi kiện, như thế nào cũng không chịu giải hòa. Cha của tên thiếu niên kia muốn Hùng gia nói lời xin lỗi, Bảo Bảo chết cũng không chịu. Được rồi, cô có cốt khí, nhưng được gì? Lại bởi vì tội thương tổn người khác mà bị buộc thôi học, thật hỏng bét ai!
Hùng lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyt-dung-noi-ta-yeu-han/567188/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.